Chìm trong nước mắt của thành phố dục vọngRất nhiều bạn bè không hiểu nổi tại sao tôi lại viết một cuốn sách loại này. Bởi tôi vốn là người đàn ông ít nói, luôn trầm cảm, công việc chính là phóng viên kinh tế. Tôi hoàn toàn xa lạ với đề tài “chuyện tình một đêm” mang màu sắc tình ái của các bà các cô. Trước đây tôi luôn cho rằng, đó là cuộc sống của người khác, là thế giới của họ, không liên quan gì tới cuộc sống của tôi. Lại càng không nghĩ rằng sẽ có một ngày tôi trở nên si mê, đắm mình vào chuyện phỏng vấn và hoàn thành những câu chuyện này. Quả thật, cuốn sách đối với tôi là một bất ngờ.Tôi vẫn muốn cám ơn Âu Dương Tuyết- nhân vật đầu tiên trong cuốn sách này. Khi tôi đang ngồi viết trong một quán cà phê ở đường Ba Lý Đồn, Âu Dương Tuyết xuất hiện trước mắt tôi. Cô đập khẽ vào vai tôi, cười và hỏi tôi có phải nhà văn không. Tôi ngại ngùng cười, đính chính rằng tôi chỉ là một phóng viên. Rồi cô ngồi xuống, nói rằng bất chấp tôi là nhà văn hay nhà báo, cô cũng muốn kể câu chuyện của mình cho tôi nghe. Thế là cô gái thú vị này không chờ tôi có đồng ý hay không đã bắt đầu những lời tự bạch. Thoạt đầu, tôi không để tâm lắm, cho rằng đó chỉ là những việc làm vô bổ vì nhàn rỗi vẫn thường gặp trong các quán xá. Nhưng dần dần, tôi bị thu hút bởi những lời kể đó. Tới giờ, tôi vẫn nhớ tới hình ảnh cô ngồi hút thuốc, cẩn thận lau giọt lệ nơi khóe mắt, bộ dạng chán chường, âm thanh khàn khàn. Kể xong câu chuyện, cô bỏ đi. Trước khi chia tay, cô hỏi tôi liệu có nhớ câu chuyện của một người lạ như cô không. Tôi gật đầu, lòng không khỏi xót xa.Sau đó tôi lái xe rời khỏi khu Tam Lý Đồn. Khi lướt qua những dãy xe tắc xi không ngừng đến và đi trên dãy phố nhấp nháy ánh đèn xanh đỏ, tôi thấy thật ảm đạm. “Một thành phố buồn”-tôi nhủ thầm. Trên đường không có bụi bay, không có những khúc tình ca cũ réo rắt, chỉ thấy nỗi chua xót bị vò xé. Tôi nghĩ tới nỗi buồn của thành phố, chắc hẳn những cô gái như Âu Dương Tuyết vẫn còn rất nhiều. Tôi chợt nảy ra ý tưởng viết nên cuốn sách này, và từ “một kẻ nghiệp dư” tôi bắt đầu sưu tầm tài liệu, chạy tới chạy lui phỏng vấn các cô gái. Thế là cuốn sách ra đời.Những điều được kể trong cuốn sách đều là những “câu chuyện tình một đêm” có liên quan tới phụ nữ. Chỉ chọn viết về phụ nữ vì tôi cho rằng nguyên nhân đàn ông lựa chọn “chuyện tình một đêm” là quá đơn giản. Tình dục là xuất phát điểm, và cũng là điểm quy tụ của đàn ông. Nhưng đối với phụ nữ lại khác. Những người phụ nữ đã từng được tôi phỏng vấn đều nói rằng nguyên nhân và cảm giác khiến họ nảy sinh “chuyện tình một đêm” rất phong phú đa dạng. Có người thích buông thả, có người do nhất thời không kìm chế nổi. Có người sau khi phóng túng lại ân hận hoặc vô cảm. Vì thế cuốn sách này là những ghi chép từng sự việc có thật, chứ không hề đưa ra bất kỳ một đánh giá nào đối với “chuyện tình một đêm”. Trong quá trình viết, tôi cũng không hề đem tình cảm cá nhân lồng vào đó, mà chỉ cố hết sức thuật lại những điều được nghe một cách chân thực.Theo tôi, bất kỳ một đánh giá nào cũng không thể chuẩn xác. “Bạn không phải là cá, làm sao có thể biết được cảm nhận của cá?”-một nhân vật chính trong cuốn sách này đã nói như vậy. Cô ấy nói rằng cô ấy không thèm để tâm tới những đánh giá của người khác về mình, vì mọi người không thể hiểu được tình cảnh thực của cô ấy. Càng phỏng vấn được nhiều, tôi càng có thể hiểu được tâm trạng của họ. Tôi tin rằng trong lòng mỗi người đều cảm thấy bất lực.Nhưng dù thế nào đi nữa thì “chuyện tình một đêm” vẫn là một hiện tượng còn lạ lẫm đối với người Trung Quốc và đang diễn ra ngày càng nhiều trong cuộc sống của chúng ta. Cứ theo xu hướng “chuyện tình một đêm” sẽ trở thành mốt tràn lan. Tỉ lệ xuất hiện của nó trong các đề tài của giới truyền thông giải trí và của rất nhiều người ngày càng tăng. Nếu tìm trên trang Google.com, có thể được cung cấp gần 60 000 tin tức có liên quan đến vấn đề này.Trên thực tế, số người Trung Quốc đã từng trải qua “chuyện tình một đêm” cũng gia tăng nhanh chóng. Trong các phòng làm việc tập trung giới trí thức đẳng cấp cao ở Bắc Kinh, chỉ cần nhắc tới “chuyện tình một đêm”, mọi người hầu như đều có thể kể ra những ví dụ có thật của bạn bè hoặc được nghe kể lại.Đúng vậy, thành phố này hàng đêm đều có vô số những trò chơi “chuyện tình một đêm”, có vô số các nhân vật nữ chính công diễn. Tôi chỉ muốn biết khi trò chơi kết thúc, khi hơi ấm dần tan, giã biệt nhau, tất cả còn đọng lại những gì? Ký ức đẹp đẽ ư? E rằng rất hiếm hoi. Thất bại về “tình dục” ư? Rất có thể. Càng trống rỗng hơn chăng? Quá có thể. Trở nên biến thái, cuồng dâm hơn ư? Khả năng thật đáng sợ. Khi tinh trùng và trứng không may cùng gặp nhau ở tử cung, khả năng bất hạnh sẽ xảy ra. Bị giày vò bởi các chứng bệnh tình dục? Không phải không có khả năng. Hãy tính xem, trò chơi này thật nguy hiểm vô cùng.Hiện tượng “chuyện tình một đêm” của phụ nữ rất đáng quan tâm. Vì từ những chuyện phỏng vấn được, có thể thấy phần lớn phụ nữ đều rơi vào trạng thái đau khổ dằn vặt. Có lẽ ở một số người, biểu hiện bề ngoài của họ rất “phớt đời”, rằng thế nào cũng được, nhưng thẳm sâu trong lòng họ là xiết bao đau khổ khôn nguôi. Nhưng tôi rất hiếm khi nghe nói sau khi xảy ra “chuyện tình một đêm”, đàn ông lại trở nên đau khổ và ân hận (trừ phi vì chuyện đó mà họ bị mắc bệnh kín). Tôi cho rằng ở một mức độ nào đó đã phản ánh được một số vấn đề đáng suy ngẫm.Điều đáng phải nhấn mạnh là “chuyện tình một đêm” luôn đem lại cho phụ nữ những hậu quả nghiêm trọng. Vì một khi “sự việc” xảy ra, đương sự đa phần đều ở trong trạng thái cực kỳ hưng phấn và xúc động, nên luôn thiếu mất những biện pháp tránh thai cần thiết. Do vậy hậu quả để lại khôn lường. Hơn nữa những hậu quả này đa phần đều do phụ nữ gánh chịu, đàn ông đã có ưu thế trời sinh. Để đạt được khoái cảm, họ gieo rắc tinh trùng vô lối, không thèm suy tính tới việc chúng có đâm hoa kết trái hay không. Sau khi giải quyết xong, họ thường tránh né trách nhiệm một cách nhẹ nhàng.Vì vậy đã có không ít các chuyên gia cho rằng, trong chuyện tình dục, đàn ông và đàn bà không hề bình đẳng. Nếu xảy ra “chuyện tình một đêm”, phụ nữ thường rơi vào thế bị động. Trong thực tế đã chứng minh rằng, trong ấn tượng của mọi người, ngoại trừ khoái cảm và hưng phấn nhất thời ra, còn tồn tại một số vấn đề nghiêm trọng khác.