(Truyện được edit đu theo tác giả)
Cam đoan không cắt chương, tác giả viết sao để vậy 🤣
Lời của tác giả
Tác giả viết bừa
Anh cả x Em dâu
Cả hai không sạch
1v1 H văn Hiện đại
Kể từ ngày Chu Đồ xảy ra tai nạn bị liệt từ cổ trở xuống, ngày nào anh ấy cũng muốn được 'an tử'. Nhiếp Thư Diêu hiểu, nhưng cô sẽ không để chuyện đó xảy ra với chồng mình. Chỉ với 6 tháng, không đủ để cô mạo hiểm thụ tinh nhân tạo. Cô chỉ có thể dùng cách thức mà cô không muốn nhất để giữ lại mạng sống cho Chu Đồ...
....
“Em muốn anh giúp em……” Nhiếp Thư Diêu ép bản thân mình nhìn thẳng vào mắt anh, tim cô đập quá nhanh, cô gần như không nghe rõ bản thân nói gì nữa, chỉ biết lặp lại, “Cho em một đứa con.”
Mặt Chu Đạc không có cảm xúc, lông mày anh hơi nhướng lên, đôi mắt đen nhánh ấy nhìn chằm chằm vào cô, giọng nói rất nhẹ nhàng: “Đứa con?”
“Vâng, là một đứa con.” Nghĩ đến Chu Đồ, Nhiếp Thư Diêu đột nhiên bình tĩnh hơn rất nhiều, “Anh cũng biết, anh ấy rất muốn chết, ý chí sống quá thấp, bác sĩ nói như thế sẽ gây bất lợi cho việc điều trị sau này, nên cần phải điều chỉnh lại tâm trạng cho anh ấy càng sớm càng tốt…… Em đã lừa anh ấy nói rằng em có thai, nhưng phải làm thế anh ấy mới có động lực sống.”
“Em biết, nếu sau này anh ấy có khỏe lại, anh ấy cũng không thể làm cha được nữa.”
“Anh ấy rất muốn có con và em muốn hoàn thành mơ ước của anh ấy.” Nhớ lại hình ảnh Chu Đồ đẫm nước mắt nằm trên giường, lòng cô đau đớn không thôi, cô chua chát cầu xin anh, “Cho nên, em mới tìm anh, mong anh có thể giúp em.”
...
Cái liếc mắt của Chu Đạc cũng đủ toả ra khí thế bao phủ khắp đất trời: “Giúp thế nào?”