Truyện Tranh
Truyện Audio

Truyện mới

Thẩm Thị Kiều Kiều

Lượt Đọc:

33
Convert: ngocquynh520Edit: hphucao95Beta: LucyBộ này không có văn án, nói về nữ xuyên qua cổ đại có cuộc sống hạnh phúc.

Chương 8: bái đường thành thân (kết cục)
Thiếu Phu Bất Lương

Lượt Đọc:

113
Tên gốc: 不良少夫Thể loại: xuyên không, ngôn tình, điền văn, gia đấu, hài, HESố chương: 196 chương + phiên ngoại (siêu ngắn)Editor: Nam Cung, Tư Đồ Hiểu SaBeta: Tư Đồ Hiểu Sa, Nam CungXuyên qua vớ được một vị ác phu, ăn chơi sa đọa, lừa gạt hãm hại biết bao ngườiMuốn ly hôn? Vậy bồi thường tổn thất thanh xuân cho ta!Không đồng ý? Trước tiên tìm tiểu thiếu cho bản thiếu gia đây rồi nói tiếp đi nhá.Muốn tìm đến cái chết? Bản thiếu gia có đồng ý thì người cũng chẳng dám!……Trên thế giới này, chuyện đáng sợ nhất là phải gả cho một lão công bất lương.Trên thế giới này, chuyện đáng sợ nhất chính là ngoài việc có một lão công bất lương, còn có rất rất nhiều người thân vô lương tâm!Nương tử a, nàng mua cho hài tử của đại bá đồ chơi đi!Đệ muội a, trong phủ giảm bớt chi tiêu liền bắt đầu từ muội vậy!Tẩu tử a, hoa tai của tẩu thật đẹp, cho muội đi!Thiếu nãi nãi a, nô tì cảm thấy váng đầu hoa mắt, phiền ngài cho ta chén nước được không?Thèm vào! Thèm vào! Không bị trầm cảm mà chết thì cũng bị làm cho tức giận đến mức nổ tung! Bạo lực không phải là cách giải quyết vấn đề, nhưng ta không thể cứ im lặng mà phục tùng ác phu a! Tự mình phấn đấu! (câu cuối: 一手当家, (một tay đương gia) ta không biết dịch thế nào cho sát nghĩa, thôi để vậy đi ha)

Chương 197: ngoại truyện
Người Yêu Của Trưởng Quan

Lượt Đọc:

34
Số chương: 55 chương+2chương ngoại truyệnConvert: ngocquynh520Editor: nhimnhinhanhTình trạng: đang editGiới thiệu:Kết hôn trước rồi yêu sau, cô dám không?Nếu như anh dám, quân nhân không thể ly hôn đâu?Nếu như cô đã dám, vậy thì quay mặt về đây để tôi có thể nhìn vẻ mặt của cô?Chúc Kỳ Trinh:Thì ra là tình yêu không phải duy nhất . . . . . .Không phải có yêu thì sẽ không yêu. . . . . .Đông Phương Càn, kháng cự anh, có phải là của lỗi của tôi không?Yêu anh thì sao? Cũng là của tôi lỗi sao? Nếu là như thế, thì đâm lao phải theo lao thôi!Đông Phương Càn:Nước sông đổ ra biển rộng, thì không còn là nước sông, tình yêu đã thành quá khứ, thì không còn là tình yêu.Khi cô đơn hóa thành tương tư, khi mỉm cười biến thành lời thề, tấm lòng của tôi, Nhật Nguyệt chứng giám!Chúc Kỳ Trinh, thứ tôi muốn chỉ là hiện tại. . . . . .——— —————— —————— ————————–Nội dung: tình yêu của oan gia ở thành phố, ngược, tình cảm lưu luyến sâu sắc.Nhân vật chính: Đông Phương Càn, Chúc Kỳ TrinhNhân vật phụ: Trịnh Hân Ngạn, Chung Thành

Chương 47: thỏa hiệp
Xảo Muội Muội

Lượt Đọc:

18
Thể loại: ngôn tình cổ đại, HEEditor: Lạc tâm nhiHừ! Người ta rõ ràng là một nữ nhi xinh đẹp, dễ thương. Vì cái gì phải mặc một thân nam trang? Nàng mặc nữ trang nổi danh xinh đẹp mà!Mặc dù….là, là, là. Xinh đẹp đều là những kẻ gây họa.Chính là, nàng phẫn nam trang vẫn làm cô nương nhà người ta hoài xuân nha!Tuy nói thân mặc nam trang không có gì là không tốt. Chỉ là… Ai nha ! Nàng giả nam nhi, nhưng vì sao cùng đại ca diện mạo như thổ phỉ kia thân cận vậy ?Chẳng lẽ, nàng tự nhìn tuổi tác mình già như vậy từng ngày ư ? Rất cam tâm a…Nói đến cũng thật kì quái, vì cái gì bà ngoại nói nàng không thể không phẫn nam trang? Rốt cuộc trên người nàng đã phát sinh chuyện gì? Nàng rốt cục đã quên chuyện quan trọng gì chứ? Vì sao mỗi khi nghĩ tới, đầu đau như muốn vỡ ra? Cầm kiếm sơn trang thần bí… A ! Vấn đề này thật đáng ghét nha. Mà đáng ghét nhất chính là, nàng cũng không thể làm Xảo muội muội của đại ca thổ phỉ nữa rồi….Rất muốn a !

Chương 27: kết thúc
Bá Vương Thương

Lượt Đọc:

21
Bá Vương thương, là cây thương độc nhất vô nhị trên giang hồ, dài một trượng ba thước bảy thốn ba phân, nặng bảy mươi ba cân bảy lạng ba tiền, toàn thân đều bằng thép ròng. Chủ nhân của nó, tổng tiêu đầu Đại Vương tiêu cục, Vương Vạn Vũ cũng được công nhận là cao thủ thương pháp bậc nhất võ lâm, vậy mà lại chết không minh bạch bởi một cây thương tầm thường…Vương đại tiểu thư, mang theo cây Bá Vương thương gia truyền, hành tẩu giang hồ, liên tục thách đấu với các cao thủ thương pháp, hòng tìm ra được hung thủ đã sát hại cha mình.Vận mệnh đã sắp xếp cho hai kẻ lập trường đối nghịch là cường đạo Đinh Hỷ cùng tổng tiêu đầu Đặng Định Hầu gặp nhau hòng vạch trần bí mật về một vụ cướp tiêu bí ẩn, để rồi cùng bị cuốn vào một trận phong ba không ai có thể tưởng tượng được. Bí mật bao trùm bí mật. Có ai ngờ việc điều tra vụ cướp tiêu lại dẫn đến một loạt những bí ẩn khác, mà khởi nguồn là cái chết của Bá Vương Thương Vương Vạn Vũ…

Chương 14: hồn bay bỗng phương trời xa
Phù Thương

Lượt Đọc:

53
Edit: RubyJBao Nhi Nhi Nàng có lẽ tưởng xuyên qua, nhưng là không nghĩ xuyên thủng hậu cung, xuyên thủng hậu cung cũng không tưởng thành phi tần,thành phi tần cũng không thể nào thành kẻ bị hoàng đế g...

Chương 71: tương tư không bằng quay đầu lại
Sau Khi Ly Hôn, Vẫn Tiếp Tục Dây Dưa

Lượt Đọc:

11
离婚后,继续暧昧Thể loại: ngôn tình, hiện đại.Bản gốc: 61 chương + 1 ngoại truyện (đã hoàn).Edit: Kim AnhHai mươi bốn tuổi, Khương Hiểu Nhiên luôn nghĩ rằng sau khi ly hôn, cũng không có vấn đề gì lớn.Trên đời này ai rời bỏ ai hay không đều có thể sống được.Nhưng ai biết được chuyện cẩu huyết lại đụng ngay phải cô, cô đã mang thai, sinh hạ con gái.Chín năm sau, ba mươi ba tuổi, cô gặp lại Tiếu Dương.Cô dựa vào nghề bán sách kiếm sống, còn Tiếu Dương trở thành tổng giám đốc sở hữu công ty tài chính lớn, lại còn có vị hôn thê môn đăng hậu đối.Vậy họ còn có thể tiếp tục duyên trước được không?

Chương 57: ngoại truyện
Ái Đích Quyền Đầu

Lượt Đọc:

39
Truyện như lời kể về tình nghĩa huynh đệ, những mối thâm tình trên giang hồ. Có thể lòng dạ con người nông sâu khó lường nhưng bằng hữu là thực. Thụ Trường Phong nghe được tiếng thở dài của L...

Chương 15: quyền khứ dã
Thiên Hạ Đệ Nhất Mĩ Nhân

Lượt Đọc:

21
Thể loại: cổ trang, xuyên không, giang hồ, cung đình, hài, HEHắn: “Người gặp nàng đầu tiên là ta, người cùng chung sống với nàng suốt một năm trời cũng là ta nhưng tại sao nàng lại ko hề động lòng một chút nào vậy?”Hắn: “Nếu ta nói với nàng ta có thể phế bỏ tất cả những người phụ nữ kia thì nàng có đồng ý ở lại bên ta ko?”Hắn: “Nàng là thứ ánh sáng duy nhất trong cuộc sống đen tối của ta”Hắn: “Vương Phi Yến, dù nàng có chạy đến chân trời góc bể nào thì ta nhất định cũng sẽ lôi nàng về cho bằng được!”Hắn: “Nếu như ta ko có được nàng thì những kẻ khác cũng đừng hòng!”Một người qua đường sẽ nói: “Nhan sắc như vậy thật là hại nước hại dân mà!”Người ghanh ghét nàng sẽ nói: “Thiên hạ đệ nhất mĩ nhân gì chứ! Ta thấy cô ta giống như một con hồ ly tinh thì đúng hơn!”Người có mưu đồ lợi dụng nàng thì nói: “Khống chế được nàng ta thì giống như có trong tay cả thiên hạ!”Người ta vốn nói hồng nhan thì nhất định sẽ họa thủy nhưng nàng nhất quyết mặc kệ.Các người dựa vào đâu mà đổ hết mọi tội lỗi lên đầu ta! Các người tưởng chỉ số 200 IQ của ta là để làm kiểng chắc! Ta, thiên hạ đệ nhất mĩ nhân – Vương Phi Yến ko dễ bị ăn hiếp đâu!Tính cách nữ chủ của chúng ta: kiên cường, ko thích nghe sự sai bảo của người khác, thích làm boss, là người mà ko biết viết chữ khiêm tốn là như thế nào! Bề ngoài là một con cừu nhưng thật ra là một con sói. Nếu ko ai chọc thì ko có vấn đề gì nhưng lỡ đụng vô rồi thì….Nam chủ: haha cái này thì bí mật!!!

Chương 68: viên mãn
Nhiếp Quốc Đích Phi

Lượt Đọc:

34
摄国嫡妃Converted: Củ Lạc (TTV)Editor: Thiên ViSố chương: Gần 200 chương (1 chương siêu dài)Nội dung: Nữ cường, Vương phi, công chúa, chuyên tình Vương gia, cung đấu, 1v1Nàng là Thái tử Dung Trăn tam vô (3 không) của Đại Lịch quốc, không tài không đức vô năng.Nàng là mỹ dung truyền kỳ, tổng giám đốc tập đoàn “Lan Chi”, 26 tuổi lại giống như cô gái 18 tuổi, tinh xảo động lòng người, mỹ mạo, trí tuệ, khí phách.Khi tổng giám đốc thành Thái tử.Thay đổi như chong chóng, phúc thủ vì vũ*, tay áo khinh la hương(?_?)tàng Càn Khôn, bàn tay trắng nõn tinh xảo loạn kinh hoa, trêu đùa Thái phó, khiêu khích Tần vương thế tử, đánh công chúa, mắng Vinh thân vương gia, phát sinh đủ loại chuyện, kỳ thật chỉ vì một sự kiện, đó là phế Thái tử.Hắn là nhi tử được tiên đế nhận nuôi, sau đó kế thừa Vinh thân vương phủ.Hắn trẻ tuổi lại là Vương gia của Vinh thân vương phủ, tà mị yêu dị, lòng dạ độc ác, đẹp nhất thế gian lại có độc, giống như một đóa mạn châu sa hoa màu xanh da trời, hết lần này tới lần khác các thiên kim tiểu thư xu chi nhược vụ*, lấy hắn làm mục tiêu truy đuổi.Một đạo thánh chỉ, hắn thành thái phó của Thái tử.Đoạn ngắn đặc sắc:“Sau này Bổn vương nói chính là thánh chỉ , Bổn vương nói một ngươi không được nói hai.”“Được.” Ta nói ba chắc không sai đi, đây không tính là chống lại thánh chỉ đi.“Bổn vương nói trời gió, ngươi không thể nói trời mưa.”“Được.” Ta nói tình thiên* cũng có thể đi, chẳng lẽ muốn Bổn cung mở mắt nói mò.“Bổn vương để cho ngươi học tập luyện kiếm, ngươi không thể đánh đàn.”“Được” Bổn cung phú thơ không có sai đi, Bổn cung đối với luyện kiếm cùng đánh đàn đều không cảm thấy hứng thú.“Còn có sau này không cho phép tùy tiện ném mị nhãn đối với nam nhân khác, giống như mắt bị rút gân.”“Được” Mẹ kiếp, mẹ kiếp, tỷ tỷ ta lúc nào mắt bị rút gân, là những nam nhân kia mắt bị rút gân.“Sau này đi bộ không được nữu nữu bãi bãi (chắc là đi õng ẹo ấy), giống như không có xương sống, giống như các cô nương.”“Vương thúc, thật ra thì Bổn cung có long dương đoạn tụ chi phích*, cho nên ngươi phải coi chừng. ”Một Thái tử nào đó cắn răng nghiến lợi, rốt cục không nhịn nổi……Lược đoạn đắc sắc:Nguyệt thượng liễu sao đầu*, tẩm cung Thái tử, màn trướng châu sa nhẹ nhàng khơi mào, một nam tử thản nhiên tà mị mặc y sam, vóc người như ẩn như hiện, hơi tựa vào lê hoa mộc khắc hoa trên giường lớn, bày ra một loại tư thế dụ người, trường sam mở rộng, trước ngực lộ ra hai điểm đỏ tươi làm người ta phun máu.Thái tử vừa đi ra từ phòng tắm rửa, sắc mặt khó coi nhìn nam tử đang nằm trên giường lớn:“Xin hỏi Vương thúc, ngươi đây là đến đây làm cái gì.”“Thái tử điện hạ không phải nói mình là một người đoạn tụ sao? Vương thúc quyết định làm người nam nhân duy nhất được điện hạ cưng chìu.”Sắc mặt thái tử tối sầm, chỉ vào nam nhân đang nằm trên giường:“Cút cho Bổn cung.”Đang lúc ấy thị vệ ngoài điện liền chạy vào, bẩm báo thật nhanh:“Vương gia, bên ngoài phủ Thái tử có tầnVương thế tử người mặc giá y màu hồng, đầu đội kim quan, người khoác hồng sa, một đường chạy đến phủ Thái tử.”Vinh thân vương tà mị cương nghị, trên mặt bì tiếu nhục bất tiếu*:“Hắn tới làm cái gì?”“Hắn nói, hắn phải làm người nam nhân duy nhất được Thái tử đện hạ cưng chiều.”Một Vương gia nào đó hung tợn ra lệnh:“Người đâu, người vừa tới, lập tức đem Tần vương thế tử đuổi đi xa cho Bổn vương, vị trí người nam nhân duy nhất được Thái tử đện hạ cưng chiều, Bổn vương ngồi. ”Từ Thái tử đến công chúa , từ công chúa đến phi được cưng chìu, nàng một đường kinh tài tuyệt diễm, tùy ý trương dương*, tùy tâm sở dục, được thì ta làm, không dựa dẫm vào nam nhân, không vì nam nhân thương tâm thương phế, nữ nhân muốn sống phải tự tới để lấy.Phúc thủ vì vũ*: Ngửa tay làm mây, lật tay làm mưaNguyệt thượng liễu sao đầu*: Ánh trăng sáng đầu giườngXu chi nhược vụ*: theo sau như vịtTình thiên*: trời nắngTrương dương*: công khai cho mọi người biếtBì tiếu nhục bất tiếu – 皮笑肉不笑 – pí xiào ròu bù xiào (da cười thịt không cười, tóm lại là giả vờ ngoài mặt tươi cười).Long dương đoạn tụ chi phích: là câu ghép nói về 2 điển tích “Đoạn tụ chi phích” và “Long dương chi hảo”:1. Đoạn tụ chi phích: điển tích này được bắt nguồn từ mối tình “đoạn tụ” giữa Hán Ai Đế và Đổng Hiền. Đổng Hiền là nhân vật chính trong câu chuyện “tình yêu cắt áo” của Hán Ai Đế rất nổi tiếng. Ai Đế vì Đổng Hiền đã cam tâm tình nguyện bỏ đi không ít những người đẹp trong hoàng cung để sủng ái một mình ông ta, thậm chí còn muốn đem giang sơn nhường lại cho ông ta. Mối tình giữa họ trở thành hình mẫu cho những người đồng tính luyến ái ở đời sau. Theo sử sách còn ghi chép lại, Đổng Hiền không chỉ có khuôn mặt giống mỹ nữ mà từ ngôn ngữ cử chỉ đều giống phụ nữ, “tính tình dịu dàng”, “giỏi quyến rũ”. Vì vậy Ai Đế ngày càng súng ái Đổng Hiền hơn. Có một lần ngủ trưa, Đổng Hiền gối lên cánh tay áo của Ai Đế mà ngủ. Ai Đế muốn quay người nhưng cũng không muốn làm tỉnh giấc của Đổng Hiền nên lấy kiếm cắt đứt cánh tay áo của mình. Người đời sau gọi mối tình đồng tính là “mối tình cắt tay áo” cũng là có nguồn gốc là điển cố này.2. Long dương chi hảo: Thời Chiến quốc có Long Dương Quân là một cậu học trò vô cùng khôi ngô tuấn tú. Anh ta được Ngụy vương say mê vô cùng, đồng sàng cộng chẩm (ăn cùng ngủ cùng), rất được sủng ái.Một ngày hai người cùng đi thuyền câu cá, Long Dương Quân câu được hơn mười con cá,cá cắn câu ngày càng nhiều, thế nhưng nước mắt lại rơi, Nguỵ vương thấy vậy liền hỏi có chuyện gì, Long Dương Quân nói: ““Khi đại vương câu được con cá lớn, trong lòng sẽ rất vui vẻ. Thế nhưng lưỡi câu rất nhanh chóng sẽ được thả xuống nước để tìm con cá to hơn, còn con cá vừa câu được sẽ bị vứt đi mà không được ngó ngàng tới nữa. Thần không dám liên tưởng đến, như nay thần có thể được sự sủng ái của đại vương, có được một địa vị hiển hách trong triều đình, thần dân thấy thế, đều rất kính trọng thần, nhưng khắp trời đất này, người dung mạo tuấn tú nhiều không đếm xuể, bên ngoài người ta đồn đại rằng thần sở dĩ được đại vương sủng ái, là vì dung mạo của mình. Thần tự lo lắng rằng mình cũng giống như con cá vừa bị mắc câu, sợ ngày mình bị bỏ đi không còn xa nữa, như thế thần làm sao mà không khóc được?”Sau đó Ngụy vương ra một sắc lệnh trong cả nước rằng: Từ nay về sau nếu có người bàn luận mỹ nhân, nếu bị phát hiện sẽ bị giết mà không cần định tội. Câu thành ngữ “Long Dương chi hảo” cũng bắt nguồn từ đây.

Chương 2: thái tử vô năng (2)
Anh Hùng Bắc Cương

Lượt Đọc:

23
Xin đọc bộ Thuận Thiên Di Sử trước khi đọc bộ Anh Hùng Bắc Cương.Quý độc giả đã đọc Anh-hùng Tiêu-sơn giai đoạn một, mang tên Thầy tăng mở nước. Thấy tăng mở nước không phải là tên mới, vì đã xuất hiện vào đầu thế kỷ thứ mười hai, để chỉ chư vị tăng ni hồi đó biến đổi Phật-giáo từ Ấn-độ, Trung-quốc qua, thành một Phật-giáo dân tộc. Nhân ở hoàn cảnh mất nước lâu dài trong gần nghìn năm, các ngài đã lồng đạo pháp đức Thế-tôn với chủ đạo tộc Việt thời vua Hùng, vua An-Dương vua Trưng làm một. Bởi vậy mới có câu: “Đạo pháp bất dị quốc đạo”.Vì nước mất đã lâu, nay các ngài dựng lại được, nên người đương thời dùng câu Thầy tăng mở nước để ghi nhớ công ơn.Đạo-pháp, dân tộc là một không có nghĩa toàn thể tộc Việt phải sống trong đạo Phật, mà có nghĩa: Đem đạo pháp của đức Thế-Tôn ra giúp dân tộc. Đem đức từ bi, hỷ xả làm căn bản trong việc trị dân.Giai đoạn hai, chỉ rõ một Phật-tử trong ngôi vị hoàng đế, đem đạo pháp ra trị nước, làm cho dân chúng ấm no, sung sướng như thời vua Hùng, vua Trưng. So sánh với Trung-nguyên bấy giờ hoàn toàn dùng Nho, khác hẳn. Thế nhưng không có ma sao có Phật? Bởi vậy trong triều Thuận-Thiên hoàng đế (Lý Thái-tổ) quên ăn, quên ngủ lo cho dân, thì ma qủi hiện ra dưới lớp Hồng-thiết giáo. Lại có những con ma, con quỷ đội lốt tăng ni như Nguyên-Hạnh, Hoàng-Liên, Thạch-Phụng.2. Đến giai đoạn ba thời đại Tiêu-sơn biến sang một nét mới, thuật công cuộc phòng ngự biên cương phía Bắc của 207 khê động, tức các bộ lạc dân tộc thiểu số. Suốt mấy nghìn năm, cho đến nay, các khê động như hàng rào, bảo vệ Bắc-cương Đại-Việt.Vào thời vua Hùng, vua An-Dương, vua Trưng, lãnh thổ nước ta tới hồ Động-đình. Riêng lĩnh địa quận Giao-chỉ gồm lưu vực sông Hồng tức Bắc-Việt ngày nay và vùng lưu vực sông Tả-giang, Hữu-giang tức vùng Nam Trung-quốc như : Lộc-xuân, Nguyên-dương, Khâu-bắc, Văn-sơn, Phú-định (thuộc Vân-Nam). Một phần phía Tây-Nam sông Tả-giang như Điền-lâm, Bách-sắc, Điền-dương, Điền-Đông, Sùng-tả, Bồ-Bắc, Nhạc-xuyên thuộc Quảng-Tây.(1)Những năm 1981-1982-1983 khi công tác cho Liên-hiệp các viện bào chế châu Âu (Coopérative Européenne Pharmaceutique, viết tắt là CEP), Ủy-ban trao đổi Y-học Pháp-Hoa (Comité Médical Franco-Chinois, viết tắt là CMFC) du hành sưu khảo trong các vùng trên, tôi đã được phỏng vấn trước sau gần năm mươi giòng họ trong vùng này. Có tới bốn mươi ba giòng cho biết gia phả chép rằng, tổ tiên họ vào thời Tống còn là người Việt. Tôi cũng mò mẫm vào bảo tàng viện địa phương, cơ quan bảo tồn di tích cấp xã để nghiên cứu về kết quả những cuộc khai quật trong các vùng nói trên.Một số mộ tìm thấy những viên gạch trên nắp quan tài ghi tên người quá cố với những niên hiệu của:Vua Lê-đại-Hành như Thiên-Phúc (980-988) Hưng-thống (989-993) Ứng-thiên (994-1005),Vua Lý Thái-Tổ như Thuận-Thiên (1010-1028), Lý Thái-Tông như Thiên-Thành (1028-1033) Thông-Thụy (1034-1037).Di tích gần nhất là ngôi mộ giòng họ Quách ở vùng Điền-Đông thuộc Quảng-Tây ghi:Quách công húy Tuần. Thụy Minh-MẫnChung ư thập tam nhật, thập nhị nguyệt, Tý thờiKim vương Đại-Định, bát niên, Ất-MãoNghĩa là: Ông họ Quách tên là Tuần, tên thụy là Minh-Mẫn, từ trần giờ Tý ngày mười ba, tháng chạp. Nhằm niên hiệu đức vua Đại-Định năm thứ tám, tức năm Ất-Mão. Tra trong sử, Đại-Định là niên hiệu của vua Lý Anh-Tông. Năm thứ tám là năm 1147.Tại Khâu-bắc, Văn-sơn, Phúc-định thuộc Vân-Nam còn có đền, miếu thờ công chúa Bảo-Hòa, nhưng không biết công chúa Bảo-Hòa Lý hay Thân. Người ta đã khai quật nhiều mộ người Việt, ghi lại những di tích đời Trần với niên hiệu vua Trần Thái-Tông, Nhân-tông.Giữa hai vùng đồng bằng Tả-giang, Hữu-giang với Trung-châu Bắc-Việt chia cách nhau bằng khu rừng núi Bắc-biên ngày nay. Trong đám rừng núi này có 207 nhóm sắc tộc Mèo, Thái, Mán, Nùng, Tày, Mường. Sử gia Trung-quốc gọi họ là Man-dân, hoặc Khê-động. Sự thực những khê-động là di tích của các Lạc-ấp thời vua Văn-lang, Âu-lạc, Lĩnh-Nam còn sót lại.Khi Mã Viện chiếm trọn Lĩnh-Nam. Y trồng một cột Đồng-trụ ở biên giới Giao-chỉ, Quế-lâm, Tượng-quận. Nếu vậy, đồng trụ phải nằm ở khu tứ giác Nam-ninh, Liễu-châu, Bắc-sắc, Nam-đơn, chứ không thể nằm trong lãnh thổ Bắc-Việt.Thời vua Ngô đánh quân Nam-Hán, ngài chỉ đuổi chúng khỏi trung châu Bắc-Việt, tới vùng núi non Bắc-cương ngày nay, tức đuổi khỏi phần lưu vực sông Hồng, chứ không đuổi khỏi lĩnh địa Giao-chỉ cũ. Từ đấy biên cương Hoa-Việt ngăn cách nhau bằng khu núi non Bắc-cương với 207 khê động.Trong thời gian Bắc-thuộc, các khê-động và biên cương không đặt ra. Vì người Hoa coi toàn thể lãnh thổ ta thuộc Thiên-hạ tức đất của họ.Lúc vua Lê Đại-Hành đánh Nam-Hán, cũng không chiếm lại lãnh thổ Lĩnh-Nam cũ đã đành, mà không đòi lại toàn vẹn cố thổ Gia-chỉ. Thành ra các khê-động khi ta mạnh theo ta, khi Tầu mạnh theo Tầu.Đến đời Lý, Đại-Việt giầu mạnh, triều đình mới nghĩ đến việc chiếm lại 207 khê động, vì biết mình ở gần, Tống ở xa.Việc đầu tiên, vua Lý Thái-Tổ (Thuận-Thiên hoàng đế) phong cho Thân Thiệu-Anh thống lĩnh 207 khê-động. Ngài gả công chúa thứ nhì cho con Thiệu-Anh là Thừa-Qúy, với sắc phong Lĩnh-Nam bảo-quốc, hoà dân công chúa, gọi tắt là công chúa Bảo-Hòa. Hai người ra sức tranh dành thống nhất các khê động nhưng không thành.Con của công-chúa Bảo-Hòa cùng phò mã Thân Thừa-Quý là Thân Thiệu-Thái lại được vua Lý Thái-Tông gả công chúa Bình-Dương cho. Chính công chúa Bình-Dương, cùng phò mã Thân Thiệu-Thái đã thành công trong việc chiếm lại toàn vẹn 207 khê động, thống nhất thành nước Bắc-biên. Hai vị còn tiến lên phía Bắc vùng núi đi vào vùng lưu vực Tả, Hữu-giang.Bộ sách này thuật giai đoạn chiến tranh đó. Giai đoạn dành cố thổ trong thời đại Tiêu-sơn mang tên Bình-Dương ngoại sử, Bình-Dương ngoại truyện hoặc Anh-hùng Bắc-cương.Tiếc thay, vùng đất đồng bằng phía Bắc của 207 khê động, vào thời Lê giặc Mạc Đăng-Dung hiến cho quân Minh, và vào thời Pháp thuộc người Pháp cắt phần nữa cho Trung-hoa dân quốc (2) Đau hơn, gần đây cuộc chiến tranh Hoa-Việt. Việt bị mất 56 xã thuộc vùng Cao-lạng (3) . Sau cuộc chiến, phía Việt quên, không nhắc nhở gì tới đòi lại.3. Huyền sử kể rằng quốc tổ Kinh-Dương kết hôn với công chúa con vua Động-đình. Rồi quốc tổ Lạc-Long kết hôn với công chúa Âu-Cơ. Sau khi kết hôn cả hai vị quốc tổ đều đưa quốc mẫu lên núi Tam-sơn trên hồ Động-đình hưởng thanh phúc ba năm. Khi các vị lên núi Chín vạn hoa tầm xuân nở. Sau này, vào thời Lĩnh-Nam, anh hùng cũng đại hội trên núi Tam-sơn tuyên cáo khởi binh. Tiếp theo, có hai trận đánh kinh thiên động địa xẩy ra tại đây.Phía Nam hồ Động-đình là sông Tương chảy theo hướng Bắc về Nam, qua Hồ-Nam, Quảng-Tây. Bên hữu ngạn sông Tương có ngọn núi Thiên-đài là nơi vua Đế-Minh lập đàn tế cáo trời đất, phong cho con trưởng làm vua phương Bắc (nay là Trung-quốc) tức vua Nghi; con thứ làm vua phương Nam (nay là Việt-Nam) tức vua Kinh-Dương. Di tích đó nay vẫn còn.Huyền sử ghi rằng: Lạc-Long quân chia trăm con đi khắp nơi qui dân lập ấp, mỗi năm hội nhau tại cánh đồng Tương một lần.Vì những lý do đó, đầu năm 1981, tôi lấy máy bay đi Bắc-kinh, đổi máy bay từ Bắc-kinh đi Trường-sa. Từ Trường-sa tôi dùng xe đi lên Nhạc-dương trấn, rồi thuê xuồng thăm hồ Động-đình, núi Tam-sơn, Quân-sơn. Tôi quan sát chi tiết phong cảnh, hoa cỏ vào tiết Xuân để tường thuật cuộc khởi nghiã cùng hai trận đánh vào thời vua Trưng cho đúng.Sau đó tôi đi thăm Tương-đài, ba cánh đồng Tương: Tương-Nam, Tương-trung, Tương-Âu và Thiên-đài.Trong bộ Anh-hùng Bắc-cương này, tôi sẽ thuật chi tiết những sự kiện đó.Xin kính mời quý độc giả đọc Anh-hùng Bắc-cương, để thấy tổ tiên ta anh hùng như thế nào.Viết tại Paris ngày giỗ tổ Hùng-vương năm Tân-Mùi (1991).Ghi chú(1) Độc giả có thể tìm hiểu rõ ràng hơn vấn đề này xin đọc những bài nghiên cứu về lịch-sử, địa lý, triết học , văn hóa Việt của các vị học giả đã đi tiên phong như: Nguyễn Đăng-Thục, Lương Kim-Định, Thái Văn-Kiểm.(2) Hoàng-xuân-Hãn, Lý-thường-Kiệt, nhà xuất bản Sông-Nhị Hà-nội 1949. Trang 88.(3) Việc này xẩy ra năm 1978.

Chương 41: địa linh, nhân kiệt
Anh Linh Thần Võ Tộc Việt

Lượt Đọc:

26
Thay lời tựaThư viết cho tuổi trẻ Việt-NamĐây là những dòng tác giả viết cho tuổi trẻ Việt, dù ở trong nước hay ở ngoài lãnh thổ Việt-Nam.Xin các vị cao minh bỏ qua, chẳng nên bận tâm.Các bạn trẻ thân,Tôi ngồi viết những dòng tâm huyết này gửi đến các bạn, nhân Thư-viện Việt-Nam tại Hoa-kỳ tái bản lần thứ nhất bộ Anh Linh Thần Võ Tộc Việt .Tôi khởi thảo thuật công cuộc dựng nước và giữ nước của tổ tiên ta vào tuổi 29 (1968). Tính đến nay trải 33 năm. Ba mươi ba năm so với lịch sử thì không dài, nhưng so với đời người, quả đã chiếm một khoảng quá quan trọng. Suốt thời gian đó, gần như tôi vượt qua tất cả những dịp may được hưởng thụ, để hoàn thành kỳ vọng của tiền nhân, để đạt được ước nguyện.Ước nguyện của tôi là thuật công cuộc dựng nước, giữ nước vĩ đại của tổ tiên ta trong năm nghìn năm lịch sử. Khởi thảo, tôi đã cùng phụ thân luận bàn đến gần một năm, để định rõ đoạn nào nên thuật, đoạn nào không nên thuật. Nhất, là sao trong bốn mươi năm, tôi có thể thực hiện trọn vẹn. Sau khi đẵn đo, tôi chia lịch sử làm 5 thời kỳ cần phải thực hiện:1. Thời kỳ Lĩnh Nam, thuật công nghiệp của vua Trưng cùng 162 tướng khởi nghĩa vào đầu thế kỷ thứ nhất. Đây là cuộc khởi nghĩa thành công, chỉ đạo bởi một những nữ anh hùng, mà trên thế gian chưa một phụ nữ nước nào có thể so sánh. Ba bộ sách thuật thời kỳ này mang tên Anh Hùng Lĩnh Nam 4 quyển, Động Đình Hồ Ngoại Sử 3 quyển, Cẩm Khê Di Hận 4 quyển, tổng cộng 11 quyển, 3510 trang. …Chắc có bạn hỏi tôi rằng tại sao trước vua Trưng, tộc Việt từng có những thời rực hào quang như Phù Đổng Thiên Vương đánh giặc Ân. Trung-tín hầu Vũ Bảo-Trung thời vua An-Dương phá quân Tần; mà không thuật? Xin thưa, những huân nghiệp đó đến thời vua Trưng đã trở thành chủ đạo của người Việt, nên được nhắc đến trong suốt 3510 trang.2. Thời kỳ Tiêu Sơn, tiền nhân không khuyến khích tôi viết về thời kỳ Tiêu Sơn, vì viết về thời này thì phải thuật chiến công vượt biên Bắc phạt của Linh Nhân Hoàng Thái Hậu (Ỷ-Lan) và Thái-úy Lý Thường-Kiệt. Nguyên do các người đều là nhà nho. Mà nhà nho thì cực kỳ ghét việc các bà Thái-hậu cũng như hoạn quan nắm quyền. Trong lịch sử Hoa-Việt, có không biết bao nhiêu các bà Thái-hậu nhân ấu quân lên ngôi, ngồi phụ chính, rồi chuyên quyền, dâm đãng, gây cho nước loạn. Còn bọn hoạn quan, nhờ vào vị thế tôi đòi hầu hạ vua, chúa cùng cac bà trong hậu cung mà nắm quyền, gây ra không biết bao nhiêu việc loạn ly, phá hoại kỷ cương đất nước. Nhưng ngày nay những bà Thái-hậu ngu dốt, những hoạn quan không còn nữa. Vì vậy tôi quyết định viết về thời kỳ Tiêu Sơn, thuật giai đoạn triều Lý dùng đức từ bi hỷ xả của Phật-giáo để trị nước, tạo hạnh phúc cho dân, cùng chiến công phía Bắc đánh Tống, phía Nam mở rộng bờ cõi.3. Thời kỳ Đông A, tức thời Trần. Vì trong chữ Nho, chữ Đông với chữ A thành chữ Trần, nên sử gọi triều Trần là triều Đông A. Nội dung thuật ba cuộc thắng Mông-cổ của quân dân đời Trần. Như các bạn biết, quân Mông-cổ thắng từ Á sang Âu, đặt nền cai trị mấy trăm năm. Họ chỉ bại duy nhất tại Nhật-bản và Việt-Nam. Họ bại tại Nhật-bản thì dễ hiểu, vì Mông-cổ là quân kỵ. Họ bỏ ngựa đánh thủy chiến, thì cái bại đã thấy trước. Nhưng tại Việt-Nam tại sao họ bại?4. Thời kỳ Lam Sơn,thuật cuộc khởi nghĩa đánh đuổi ngoại xâm, tái lập tự trị, do một nông dân là Lê Lợi chỉ đạo. (1418-1428)5. Thời kỳ Tây Sơn, lại được chỉ đạo bởi những anh hùng áo vải, tái thống nhất đất nước, rồi chỉ một trận quét sạch 20 vạn quân Thanh và một trăm vạn dân phu.Khi tôi viết những dòng này, tôi đã hoàn thành tất cả 9 bộ, 35 quyển, khoảng 13.000 trang. Năm nay (2001), tôi đã bước vào tuổi 62 rồi, tuy nhiên sức khỏe còn tốt, tinh thần vẫn minh mẫn để thuật tiếp ba bộ nữa. Một là bộ Anh Hùng Đông A gươm thiêng Hàm-tử, nói về chiến thắng Mông-cổ lần thứ nhì và ba. Hai là bộ Anh Hùng Lam Sơn. Ba là bộ Anh Hùng Tây Sơn. Tổng cộng, tôi còn nợ Tổ-tiên, nợ Dân-tộc, nợ các bạn khoảng 7.500 trang nữa. Tôi tin rằng tôi sẽ trả xong nợ trước khi gối mỏi, trước khi linh mẫn ra đi.Về thời kỳ Tiêu Sơn chia làm năm giai đoạn:Giai đoạn một, thuật lại công cuộc dựng nước của các tăng ni. Bằng cách nào, các vị tăng hồi đó đã dạy dỗ, giúp đỡ một thiếu niên cùng khổ trở thành đại tướng, rồi thành một hoàng đế nhân từ bậc nhất lịch sử. Giai đoạn này mang tên Anh Hùng Tiêu Sơn dài 1120 trang, 3 quyển. Tiêu Sơn là tên ngôi chùa, cũng là tên của một ngọn núi, theo khoa phong thủy thì nhờ ngôi mộ họ Lý kết phát trên núi Tiêu Sơn mà Lý Công-Uẩn trở thành hoàng đế, lập ra triều đình họ Lý làm vua 215 năm (1010-1225). Trong thời gian này, con trai thứ của vua Lỳ Thái-tổ là Lý Long-Bồ tước phong Khai-Quốc vương, cùng 9 người bạn kết thành Thuận-Thiên thập hùng; lập chí chiếm lại lãnh thổ Đại-Việt bị Trung-quốc cướp sau khi đánh bại vua Trưng.Giai đoạn hai, vào thời vua Lý Thái-tổ trị vì. Đất nước thái bình, dân chúng sống yên vui. Nhưng khi vua Lý Thái-tổ lên ngôi, với sự cố vấn của các tăng ni, với đức từ bi khi còn ở chùa, ngài ban chỉ ản xá cho tất cả các tội đồ trong nước. Trong đám đó, có một tôn giáo, mà thời đó gọi là Hồng-thiết. Tôn giáo này du nhập từ phương Tây Trung-quốc, rồi vào đất Việt, giáo chúng rất đông. Nhân được án xá, giáo đồ Hồng-thiết quy tụ nhau mưu dâng nước cho Tống, rồi gây loạn. Nhưng cuối cùng bị Thuận-Thiên thập hùng dùng chủ đạo của tộc Việt đánh bại. Giai đoạn này mang tên Thuận-Thiên Di Sử, 1080 trang, 3 quyển. Thuận-Thiên là niên hiệu của vua Lý Thái-tổ.Giai đoạn ba, thuật lại tổ chức, sinh hoạt của 207 bộ tộc ít người nằm giữa Trung-quốc và Đại-Việt. Bằng cách nào họ luôn là hàng vào bảo vệ Đại-Việt, và họ đã chống lại cuộc xâm lăng tầm ăn đâu của triều Tống. Đây là vùng còn mang di tích sống theo chế độ Lạc-hầu, Lạc-tướng của thời vua Hùng, vua An-Dương, vua Trưng. Trên cao nhất có một vua Bà, do các động trưởng, châu trưởng bầu. Vua chỉ có tính cách tượng trưng của tôn giáo thờ các anh hùng dân tộc, đã được huyền thoại thành các vị thần. Còn thực quyền vẫn do các châu, động trưởng theo chế độ cha truyền con nối hoặc bầu cử. Các bộ tộc này, ngày nay vẫn còn tồn tại ở phía Nam Quảng-Tây, Vân-Nam và phía Bắc Việt-Nam. Trong những năm 1977-1992, nhờ công tác cho Ủy-ban trao đổi y học Pháp-hoa (Commité Médical Franco-Chinois, viết tắt là CMFC), tôi đã lặn lội hầu hết những vùng này, và tìm ra biên giới thời Lý lên phía Bắc của biên giới ngày nay chỗ thì 45 cây số. Có chỗ lên tới 143 cây số. Bộ này mang tên Anh Hùng Bắc Cương, 1556 trang, 4 quyển.Bộ Anh Linh Thần Võ Tộc Việt mà các bạn đang cầm trên tay, 1708 trang, gồm 4 quyển, thuộc giai đoạn bốn của thời kỳ Tiêu Sơn. Bộ này nối tiếp bộ Anh Hùng Bắc Cương. Đây là thời kỳ cực thịnh của triều đại Tiêu Sơn. Nội dung thuật bốn biến cố quan trọng:Một là cuộc đi sứ Trung-quốc của phái đoàn Việt, rồi đưa đến Lý-Tống kết thân, Hoa-Việt trải qua một thời gian dài thịnh trị.Hai là sau khi vua Lý Thái-tổ băng hà thì chư vương nổi loạn, rồi bị Thuận-Thiên thập hùng và Anh Hùng Bắc Cương đánh bại. Cuối cùng cuộc thống nhất 8 vùng tộc Việt: Đại-Việt, Đại-lý, Lão-qua (Lào), Xiêm-la, Chiêm-thành, Chân-lạp, Bắc-cương, và Nam-Việt (Lưỡng-Quảng)… thành công.Ba là Tống bỏ thỏa ước kết thân Tống-Lý, sai các biên thần Nam-phương khích Chiêm, Lào đánh vào sau lưng Đại-Việt, Bắc họ chuẩn bị đánh xuống. Đại-Việt ra tay trước, đầu tiên phá Chiêm, rồi quay lên đánh chiếm lại lãnh thổ xưa.Bốn là, quân Việt do Nùng Trí Cao thống lĩnh đánh chiếm lại được cố thổ thời Lĩnh Nam nay thuộc Quảng-Đông, Quảng-Tây, Vân-Nam, Quý-châu, Hồ-Nam Trung-quốc lập ra nước Đại-Nam.Các bạn trẻ thân mến,Tôi sống ở Pháp, một nước thuộc Cộng-đồng châu Âu (CĐCA). Đọc sử các nước của CĐCA, tôi thấy trong quá khứ họ cũng chém giết nhau khủng khiếp như Việt-Nam với Trung-quốc, như Việt-Nam với Cambodge, Lào-quốc, Thái-quốc; thế mà họ bỏ qua tất cả, để kiến tạo một Cộng-đồng khiến cho dân chúng hạnh phúc. Từ đó tôi nhìn về cố quốc và tôi nảy ra ước vọng: Biết đâu một ngày nào đó, các nước trong ASEAN không trở thành một Cộng-đồng Nam-á châu?Riêng đối với Trung-quốc, tôi dám tự hào là một trong những người Việt từng đi khắp lãnh thổ rộng lớn này, kể cả Nội-Mông, Thanh-hải, Tân-cương, Tây-tạng, dĩ chí Mông-cổ, Nam-Bắc Hàn. Suốt 25 năm qua, khi thì tôi công tác cho Institut Franco-Asiatique (IFA) (Viện Pháp-á), khi thì tôi đi cho CMFC, khi thì tôi đi cho Coopérative Europénne Pharmaçeutique (CEP) ( Liên hiệp các viện bào chế dược phẩm châu Âu). Nhờ phương tiện tài chánh rộng rãi, nhờ hiểu biết tình hình Trung-quốc từ trung ương đến địa phương… tôi thành công trong mọi nhiệm vụ. Có thể nói, tôi từng tiếp xúc, mạn đàm, đối ẩm với hầu hết những người cao cấp nhất của Trung-quốc (1977-2001), tôi thấy rất ít người có tư tưởng bành trướng như người ta chụp mũ. Trung-quốc không phải là một thế giới huyền bí. Chỉ cần đọc thực kỹ Tứ-thư, Ngũ-kinh, Nhị thập tứ sử (24 bộ chính sử), cùng theo dõi những biến cố gần đây, rồi suy nghĩ như người Hoa, thì lập tức có cái chìa khóa mở được mọi cánh cửa Trung-quốc.Khi biết tôi là người Pháp gốc Việt, một vị (bậc nhì trong quyền lực Trung-quốc 1990) hỏi tôi rằng:“ Nếu anh cầm quyền ở Việt-Nam, thì anh sẽ đối xử với Trung-quốc như thế nào?”Tôi trả lời:“ Giống như anh và tôi hiện thời. Chúng ta ngồi ngoài vườn mà hoa đào, hoa mận đang nở. Chúng ta uống rượu Ngũ-gia bì Thiệu-hưng và ăn xoài nhập cảng từ Lái-thiêu. Khi đàm đạo, chúng ta luôn nhắc tới những danh ngôn của Khổng, của Mạnh. Hơn nữa bà mẹ anh, tôi không thấy khác bà mẹ tôi làm bao. Cung cách của các con anh đối với anh không khác cung cách các con tôi đối với tôi. Nhất là gương mặt anh với tôi càng giống nhau. Chúng ta kính yêu nhau, tin tưởng nhau, thông cảm nhau. Tôi nghĩ là nếu tất cả người Hoa, người Việt có dịp gặp nhau, họ cũng sẽ đối xử với nhau như anh và tôi.”Tôi nhấn mạnh:“Khổng-tử nói: Ta hồ binh đao chi sự, thánh nhân bất đắc dĩ dụng chi. Trung-quốc coi Việt-Nam như anh em, thì Trung-quốc có người bạn tốt ở Nam-thùy. Còn như Trung-quốc cứ gây hấn, thì Trung-quốc có một kẻ thù ở sau lưng”.Các bạn trẻ thân,Những gì mà người bạn Trung-quốc với tôi đàm đạo không có tính chất ý tại ngôn ngoại. Câu nói trên đây của tôi, tôi xin lấy bộ Anh Linh Thần Võ Tộc Việt để dẫn chứng.Thân chào các bạn.Paris ngày 15 tháng 4 năm 2001.

Chương 42: anh linh thần võ tộc việt
Thuận Thiên Di Sử

Lượt Đọc:

28
Xin đọc bộ Anh Hùng Tiêu Sơn trước khi đọc bộ Thuận Thiên Di Sử.Quý độc giả đã đọc chín trăm trang, bộ Anh-hùng Tiêu-sơn, giai đoạn một, mang tên Thầy Tăng Mở Nước. Danh từ Thầy Tăng Mở Nước xuất hiện vào đầu thế kỷ thứ mười một. Các sử gia tranh luận bao năm về vấn đề: Thầy Tăng đó chỉ vào ai? Ngài La Quý-An? Ngài Vạn-Hạnh? Ngài Lý Khánh-Vân hay Ngài Bố-Đại? Như quý độc giả thấy, tất cả các Ngài, chứ không phải một Ngài.Cho đến nay, không ai xác nhận danh tự ấy chỉ vào vị nào! Sự thực bấy giờ các tăng sĩ đều quan niệm Đạo pháp, dân tộc là một. Cũng như mới đây, hoàn cảnh đất nước, đã khiến linh mục Lương Kim-Định nêu ra: Linh-mục phải một vai vác Thánh Giá, một vai gánh Non Sông. Còn hầu hết các tăng ni, dù giòng nào, dù chi nào, dù phái nào, cũng ngửa mặt nhìn về thời đại Tiêu-sơn, suy ngẫm hành sự sao cho đúng với tinh thần Đạo Pháp – Dân Tộc là một.Giai đoạn thứ nhì của bộ Anh-hùng Tiêu-sơn mang tên Thuận-Thiên di sử. Thuận-Thiên là niên hiệu của vua Lý Thái-Tổ. Ngài sinh ngày 12 tháng 2 năm Giáp-Tuất (8-3-974). Nhằm niên hiệu năm thứ năm đời vua Đinh. Băng hà ngày 3 tháng 3 năm Mậu-Thìn (31-03-1028). Nhằm niên hiệu Thuận-Thiên thứ mười chín.Tuy vua Lý Thái-Tổ lên ngôi vua ngày 12 tháng mười năm Kỷ-Dậu (1009) nhưng theo truyền thống, cho đến hết năm đó, Ngài vẫn dùng niên hiệu Cảnh-thụy thứ nhì của vua Lê ngọa triều.Năm sau ngày 1 tháng giêng năm Canh-Tuất (1010), Ngài mới đặt niên hiệu Thuận-Thiên. Ngài băng hà tháng ba năm Mậu-Thìn (1028). Như vậy thời gian Thuận-Thiên gồm mười chín năm.Thời gian Thuận-Thiên được ca tụng như những năm tháng thanh bình, hạnh phúc nhất trong lịch sử tộc Việt. Thế nhưng những người nghiên cứu sử Hoa-Việt, đều không ít thì nhiều đặt các nghi vấn như sau:– Đầu triều Tống, Nho học chưa mấy thịnh. Thế mà khi Lê Hoàn cướp ngôi nhà Đinh. Tống Thái-Tông hùng hổ sai Hầu Nhân-Bảo, Tôn Toàn-Hưng, Triệu Phụng-Huân, Quách Quân-Bảo… đem mấy chục vạn quân sang đánh, nêu lý do diệt kẻ thoán vị, cướp ngôi vua của ấu quân, khi chúa qua đời. Thế mà giữa đời Tống, Nho học cực thịnh. Triết lý trung quân đề cao, tại sao Lý Công-Uẩm cướp ngôi của nhà Lê, vua tôi nhà Tống lờ đi, hơn nữa còn sai sứ sang phong chức tước cho nữa? Có thực Tống tử tế như thế không? Hay vì dư oai trận Bạch-đằng chưa hết? Hoặc vì lý do nào khác? Thưa sự thực vìø Lý Công-Uẩn là phò mã của vua Lê Đại-Hành. Nho-giáo hết sức đề cao việc vua Nghiêu nhường ngôi cho vua Thuấn, vì vua Thuấn là người hiền, hơn nữa Ngài được vua Nghiêu gả hai công chúa là Nga-Hoàng và Nữ-Anh cho. Nay Lý Công-Uẩn cũng là người hiền, cũng là phò mã!– Tống, Việt, ngăn cách nhau bằng khu núi rừng, mang tên Bắc-biên. Nơi đó có 207 bộ tộc sống như những nước nhỏ. Khi Tống mạnh, theo Tống. Khi Việt mạnh theo Việt. Triều đình cũng như biên thần nhà Tống hết sức dành dân, lấn đất. Thuận-Thiên hoàng đế cùng anh hùng thời đó làm cách nào giữ được, cho đến nay vẫn thuộc Việt?– Hồi Lê-Hoàn cướp ngôi nhà Đinh, Nguyễn Bặc, Đinh Điền, Phạm Hạp, đem quân chống lại, gây cảnh tương tàn. Lại còn Ngô Nhật-Khánh mượn quân Chiêm về đánh phía Nam. Thế sao khi Lý Công-Uẩn cướp ngôi vua, bấy giờ chỉ giữ chức vụ khiêm tốn Tả thân vệ điện tiền chỉ huy sứ. Tức coi hệ thống bảo vệ vua Lê. Vậy các quan trấn ở ngoài, cũng như trong triều đâu, mà không chống trả? Nguyên do nào?– Vua Lý Thái-Tổ, đã cai trị dân như thế nào, mà các sử gia sau này ca tụng công đức đến không tiếc lời?– Sử nói rằng, thời đại Tiêu-sơn, là thời đại cực thịnh của Phật-giáo. Thế nhưng một người Việt không rõ tên họ, cùng Lưu Trí-Viễn mang một thứ tôn giáo ở bộ lạc Sa-đà về Trung-quốc. Rồi từ đó lập ra triều Hán (Thời Lục-triều). Sau ông ta trở về Đại-Việt tranh dành ngôi vua, gây thành cảnh núi xương sông máu thời mười hai sứ quân. Hành trạng của ông ta ra sao?Xin độc giả theo dõi trong chín trăm trang, bộ Anh hùng Tiêu sơn, giai đoạn hai, mang tên Thuận-Thiên di sử.

Chương 30: đại việt hoàng đế
Anh Hùng Tiêu Sơn

Lượt Đọc:

21
Tác giả Trần Đại Sỹ đã giới thiệu đến với bạn đọc một truyện kiếm hiệp mới đầy sức hấp dẫn và lôi cuốn như : Anh Hùng Bắc Sơn...Nay tác giả vẫn lấy chủ đề cũ, chủ đề về những câu chuyện võ hiệp, những chuyến phiêu lưu trên chốn giang hồ nhưng đem lại cảm giác mới mẻ cho bạn đọc.Đọc truyện bạn sẽ được cùng hòa mình hay theo dõi những điều trước giờ tưởng chừng chỉ xuất hiện trong các tiểu thuyết cổ xưa, nay lại sống động dưới ngòi bút của tác giả. hãy cùng đón đọc truyện Anh Hùng Tiêu Sơn.Hình thành tinh thần, tức chủ đạo của người Việt sau một thời gian dài bị Bắc thuộc, Hai Bà Trưng cùng các anh hùng chuẩn bị cuộc khởi nghĩa, 4 quyển, mang tên Anh-hùng Lĩnh-Nam. Gồm 40 hồi, mỗi quyển 10 hồi. Ôn lại tích xưa: Thuật lại sự tích thánh Gióng. Cuộc chiến giữa vua An-Dương và Triệu Đà, tích nẫy nỏ thần. Sự tích thánh Tản, thánh Chèm.

Chương 31:
Ân Oán Quan Trường

Lượt Đọc:

24
Tân Tuân phủ Hà Nam Triệu đại nhân đột nhiên mất tích bí ẩn trên đường đến nơi trấn nhậm. Oái ăm thay Triệu đại nhân lại mất tích trên xe của Lương gia tiêu cục khiến nơi đây trở thành tâm ...

Chương 57: đoạn kết
Âm Dương Thần Chưởng

Lượt Đọc:

21
Truyện xoay quanh về ba nhân vật chính: Thảo Sương, Hồ Sơn và Giang Lâm. Họ cùng nhau phiêu bạc giang hồ để tìm về nền võ học chí tôn, đó chính là bí kíp âm dương thần chưởng!

Chương 17: chương 17-end
Âm Dương Giới

Lượt Đọc:

21
Thiên địa vạn vật phân âm dương, thế giới cũng không ngoại lệ.Đổng Dật mang theo một quả cổ giới đi tới âm linh giới, gặp một lão đầu tự xưng là Ma Đế, tu một loại pháp quyết nghịch thiên, từ nay về sau lâm vào cảnh đuổi giết cùng bị đuổi giết.Trở thành công địch của âm Linh giới, còn có một đám địch nhân vô cùng cường đại, xem Đổng Dật làm cách nào từng bước một đạp trên đường máu đi về hướng đỉnh phong!Chấp chiến đao, Bất Tử Bất Diệt, tu ma bí quyết, Phệ Hồn Thôn Thiên!Tàn sát Thập Điện, huyết nhuộm âm linh, đốt đã thân thể, nghịch loạn Âm Dương!

Chương 73: vu cổ giáo chủ giảo độc trị bịnh
Cuộc Gặp Gỡ Chí Mạng

Lượt Đọc:

15
Sau một tai nạn giao thông thảm khốc, số phận đã gắn kết hai người vốn xa lạ lại với nhau.Lâm Uyển chứng kiến cái chết của vị hôn phu ngay trong phòng cấp cứu.Còn Trần Kình tìm mọi thủ đoạn để xóa dấu vết phạm tội của em trai mình trong lần đụng xe thảm khốc kia.Anh nói: “Theo tôi, cho dù là thủ đoạn gì cũng đều là để có thể đạt được mục đích, không có gì là tốt hay không tốt cả, chỉ có thích hợp hay không mà thôi. Cô có thể nói tôi máu lạnh không có nhân tính, bởi vì tôi có người tôi phải bảo vệ, chính vì vậy, tôi buộc phải tàn nhẫn với người khác.”Cô nói: “Thiện có thiện báo, ác có ác báo, không phải không báo mà là chưa đến lúc.”Về lý, cô hoàn toàn đúng, về tình, anh cũng không hề sai. Cô chiến đấu trong cuộc chiến bảo vệ lẽ phải, anh chiến đấu trong cuộc chiến bảo vệ người thân.Và rồi như một sức hút mạnh liệt trái chiều, anh cưỡng bức cô về cạnh mình.Day dứt, thù hận, yêu thương… họ cứ thế làm tổn thương nhau, rồi lại xóa lành những vết thương đó. Đến cuối cùng, lẽ phải liệu có trở về đúng chỗ? Và yêu thương có viên mãn tròn đầy?

Chương 28: ngoại truyện 3
Ác Thủ Tiểu Tử

Lượt Đọc:

20
Chu Mộng Châu một đứa trẻ mồ côi con một của một kiếm khách lừng danh, lớn lên trong Liên Vân Bảo bị ức hiếp đủ thứ nên khi ra đi đă thề sẽ trở lại khi thành tài.Trên bước đường lưu lạc, tình cờ chàng đă được Kim La Hán, một nhà sư, một kiếm khách hữu hạn, nhận làm đệ tử nhưng không dạy, mà lại giao cho nhiệm vụ quan trọng phải thực hành trước khi thụ huấn. Nhiệm vụ đó là ǵ? Cha của chàng v́ sao tử vong? Mẹ chàng là ai? Chu Mộng Châu sẽ ra sao ... Mời bạn vào xem để thoả đáp mọi nghi vấn ...

Chương 24: vạch tội ác, đằng thân lộ nguyên hình
Nhất Thế Chỉ Này Một Lần Luyến Ái

Lượt Đọc:

28
Tựa khác: Một đời này chỉ một lần yêu一生仅此一次的恋爱Tác giả: Huỳnh Dạ 荧夜/lunarrabbitsThể loại: hiện đại văn, nhất thụ nhất công, ngụy phụ tử, HESố chương: 13 chương + 01 PhiênngoạiBiên tập: Bạch Mộc (tanghoatieukhuc)Năm ấy Đổng Kỳ Minh trở thành cô nhi khi chỉ mới mười hai tuổi, ngay lúc mới tốt nghiệp tiểu học.Cha mẹ cậu do khắc khẩu trường kỳ, cuối cùng quyết định ly hôn. Cả hai thỏa thuận quyền giám hộ con phân ra mỗi người một nửa, dù có ly hôn cũng phải nuôi nấng con cái thật tốt như trước đây.Hôm đó là một ngày nắng gay gắt, Đổng Kỳ Minh ở nhà một mình, ăn kem soda lạnh.Với cậu mà nói, việc cha mẹ ly hôn lại là chuyện tốt, cả hai ngườicứ có cái tật thích gây nhau, kể cả những chuyện lông gà vỏ tỏi cũng có thể ầm ĩ cả ngày, cậu thật sự ghét cay ghét đắng mỗi khi họ cãi nhau.Thế nên ly hôn vậy mà lại tốt. Kéo dài cuộc hôn nhân này, với cả hai nói trắng ra chỉ là một loại tra tấn lẫn nhau.Nhưng, mãi cho đến khi ngoài trời tối đen rồi mà cả cha lẫn mẹ cậu vẫn chưa về. Đổng Kỳ Minh ngồi đợi cả ngày, cảm thấy có chút mệt mỏi, định khóa cửa trở về phòng ngủ trước thì… điện thoại vang lên.

Chương 15: phiên ngoại 2
Ngộ Ma

Lượt Đọc:

44
Thể loại: thần tiên , ma quái, cường công cường thụ, si tình công, lạnh lùng thụ, ngược luyến tàn tâmNhân vật chính: Lăng Chiêu, Lăng HoaDưới chân núi Thục có mấy thôn trang, không biết từ khi nào bắt đầu, đã mọc lên một thần miếu. Trong miếu cung phụng một vị thần hoa y, tuy được khắc từ gỗ, nhưng cũng có thể nhìn được tướng mạo của vị thần có chút xinh đẹp. Nếu cẩn thận hỏi thôn dân, trong miếu cung phụng vị thần tiên nào, đại đa số đều trả lời không được, chỉ nói vị thần tiên nương nương này thập phần linh nghiệm, phàm là trong thôn có yêu nghiệt quấy phá, nàng sẽ hiển linh.Lại có người phản bác, nói không phải là thần tiên nương nương, rõ ràng là một vị nam tiên!Tranh luận qua lại, người hỏi cũng mơ hồ nghe rõ ràng được. Vị thần tiên được cung phụng trong miếu không biết từ nơi nào đến, cũng không biết từ lúc nào thường xuyên xuất hiện dưới chân núi Thục, phàm là thôn trang phụ cận có quỷ vật hoặc yêu vật gây hại, vị thần tiên này sẽ xuất hiện, giống đang tìm người nào đó, lại giống đang chờ người nào đó. Nếu gặp được đệ tử những môn phái tu chân trên núi tiến xuống hàng yêu trừ ma, thần tiên này sẽ bám lấy đối phương.Vị thần tiên này rất thích hỏi đối phương: “Ngươi là sư huynh của ta sao?”

Chương 35: vĩ thanh
Yêu Em Dưới Ánh Mặt Trời

Lượt Đọc:

30
Tên gốc: Dương quang hạ đích ái nhânThể loại: hiện đại, nhất thụ nhất công, hài, chuyện tình từ lúc ngồi ghế nhà trường cho tới lúc về hưu, HEParing: Hoài dương x Vãn quânEdit: Asia Moon

Chương 35: phiên ngoại 2
Xin Lỗi, Em Là Ác Quỷ

Lượt Đọc:

22
Một vị tiểu thư vốn dĩ hiền từ, nhân hậu của một tập đoàn trong hàng đầu thế giới sau thời gian ngắn ngủi trở thành một tiểu thư lạnh lùng, đa sắc thái, giểt người không ghê tay, đầy mưu mô xảo quyệt do vụ tai nạn, mất trí nhớ và trở thành con nuôi của một tập đoàn cũng giàu có ngang bằng gia đình cũ. Cô có mái tóc dài mái bằng màu đen, đôi mắt nâu đầy lạnh lùng. Tiểu thư bị quấn vào những âm mưu thủ đoạn của người cha nuôi, cô có thoát ra được? Cô sẽ gặp những trắc trở gì trong tình yêu. Đối mặt với kẻ thù của cha nuôi, cô phải giết nhưng người đó có phải rất thân quen với cô. Rồi kết cục của tiểu thư có về đúng chỗ của nó. Tình yêu có làm cô trở lại như trước hay không?Mọi người hãy cũng đọc nhé! Nhưng có điều kết thúc chuyện sẽ là HE nhé ! Chắc sẽ hơi buồn một chút vì sẽ chuyển từ SE qua HEMong mọi người thông cảm vì mình thay đổi, tại mình sợ trùng với chuyện khác.

Chương 50: bệnh ư?
Chiến Vương Thương Phi

Lượt Đọc:

11
Nàng, một vị công chúa yếu đuối, bị hoàng tỷ hãm hại, vị hôn phu từ hôn.& Tình thân, tình yêu, tình bạn đều hóa thành tro, một ly rượu độc, nuốt hận mà chết. Cô, đặc công bậc nhất, lạ...

Chương 126: từng người hạnh phúc, đại kết cục
Tĩnh Lạc Truyền Kỳ

Lượt Đọc:

26
Thể loại: Xuyên Không, Sủng, Nữ Cường, Giang HồMột cô gái hiện đại vì một sự nhầm lẫn mà chết đi…Duyên phận cho nàng một cơ hội được ‘ tá thi hoàn hồn’…Lần nữa tỉnh lại, nàng chỉ là một đứa trẻ sơ sinh…Nàng là kết quả của một sai lầm do một lần say rượu của phụ thân…Họ nói nàng là “ khắc tinh”, là một kẻ xui xẻo, sẽ mang tai họa đến cho người xung quanh….Phụ thân không quan tâm, mọi người ra sức ức hiếp “ nhị tiểu thư” là nàng đây….Mẹ nàng chỉ là một nha hoàn ‘thấp cổ bé họng’, chỉ biết cam chịu số phận, nàng vì mẹ mà nhẫn 10 năm, âm thầm sống….Nhưng… sức chịu đựng con người là có giới hạn. mẹ nàng bị bọn người kia hại chết.Lý do để nàng nhẫn nhịn đã không còn, nàng rời bỏ nơi đau thương này mà ra đi…“ Các người hãy chờ đấy, ta sẽ quay về báo thù.” Trước khi đi, nàng đã tự thề với lòng như thế…Một cô bé chỉ 10 tuổi đã bắt đầu lưu lạc giang hồ để rồi từ đây…giang hồ dậy sống…. thiên hạ giao tranh…phong vân nổi lên chỉ vì sự xuất hiện của một nữ tử…Một câu chuyện truyền kì từ đó mà bắt đầu…

Chương 21:
Tiểu Bạch, Ở Bên Anh

Lượt Đọc:

45
Cô vốn là công chúa thứ 10 của Đương Kim Hoàng Thượng Vương Thiết Đẳng. Một lần trốn phụ Vương xuất cung liền bị bắt cóc. Cô chỉ có thể cảm nhận mập mờ mùi nguy hiểm. Ngay sau đó liền ngất đi.Tỉnh dậy đã nhìn thấy một nam nhân nhìn chằm chằm vào mình. Mặc dù là rất rất đẹp trai a. Thế nhưng mà làm gì có ai tỉnh dậy thấy nam nhân giương mắt nhìn mình mà không giật mình chứ? Lúc hoàn hồn lại biết được mình đã xuyên không. Hiện giờ là ở sau thời đại của cô những hơn 1000 năm. Bất quá khóc không được, đành trú thân trong biệt thự tên họ Trương kia.Họ Trương tính vốn trăng hoa. Chẳng mấy chốc đã lừa ăn sạch cô. Hắn ta chỉ vừa nhìn thấy cô đã lập tức yêu mến. Một nam nhân đào hoa như hắn, trước nay chỉ quen bị người ta đeo đuổi, chưa bao giờ thử qua cảm giác vận dụng hết chất xám để lấy lòng một người con gái thế này...Nhân vật:Vương Kim Sa: Nàng vốn là đang bị bắt cóc a. Phụ hoàng của nàng nhất định sẽ tìm ra nàng. Cớ sao tự nhiên lại ngất đi. tỉnh dậy dã nhìn thấy một nam nhân ăn mặc kì lạ, nhìn mình chằm chằm không chớp. =>Thập Công chúa của triều Vương. Tính cách ngây thơ không chút tì vết. Tới mức nam chính của chúng ta điên đảo tìm cách làm cô xiêu lòng.Trương Vương Anh: Hắn chỉ là đi ngang qua thôi a. Tuyệt đối không nghĩ trong thùng rác to oành ấy lại có người. =>Sinh viên đại học khoa kinh tế đối ngoại trường đại học Ngoại Thương. Ăn chơi vào hạng nhất. Sống một mình trong ngôi biệt thự ở Hà thành cha mẹ để lại. Thường thích gọi cô với cái tên Tiểu Bạch mà theo hắn, rất ngây thơ.Vũ Thiên Nam: Bạn thân từ nhỏ của Vương Anh, cũng là tay chân đắc lực của hắn trên công ty online Thiên Vương. Hắn cùng Vương Anh thực chất cũng là cầm đầu một băng nhóm rộng rãi, thu thập hầu hết những dân anh chị giỏi võ, tên gọi Nil. Băng nhóm này vốn dĩ được lập ra từ lúc Vương Anh còn học cấp 2. Tới khi hắn học đại học, danh tiếng đã nổi như cồn.

Chương 27: đám cưới kì lạ nhất thế gian
Đuổi Theo Trái Tim

Lượt Đọc:

19
《追着爱情跑》- 方小亚Người dịch: HeidiSố chap: 10Ọe ! Tên hàng xóm xấu xa không có giáo dục !Lại bắt đầu không báo trước trèo từ lối ban công vào phòng mình.Không phải chứ ! Mình đang nude để “ chăm chút” cho nhiệm vụ “nâng ngực“ thiêng liêng nha!Tên xấu xa bỉ ổi đó dám nói mình tâm hồn thiếu nữ cô đơn trống vắng, không có người an ủi vuốt ve đành phải DIY.Có nhầm lẫn không vậy hả?!Lại nhắc đến sân bay” vừa đáng thương vừa đáng buồn của mình, khiến mình mãi mãi chỉ có thể làm Brother với soái ca mà thôi.Hiện tại không dễ dàng gì có cơ hội khiến mình có thể “ ưỡn ngực” thẳng người bước đi, vậy mà tên nhóc kia dám nói mình quá sức “nhào nặn” mới làm cho trái trứng nhỏ biến thành trái đu đủ to.Hừ ! Xem ra tên con trai này mắt bị toét rồi, nếu không thì đầu óc có vấn đề….

Chương 10:
Từng Thề Ước

Lượt Đọc:

52
Dịch giả: Tố HinhThể loại: Ngôn tình cổ đại, huyền huyễn, SEĐộ dài: 2 tập – 36 chương + vĩ thanhĐã không giữ lời, sao còn thề hẹn?Nếu có một người đàn ông, yêu nàng bất chấp luân thường, gia môn, bộ tộc, tín ngưỡng.Nếu có một người đàn ông, sẵn sàng băng qua núi cao biển sâu, lửa thiêu sông giá, miễn là nàng cần tới.Nếu có một người đàn ông, bất kể nàng gặp rắc rối đến đâu cũng giải quyết chóng vánh, chẳng nề nguy hiểm tử sinhThì nàng hạnh phúc biết nhường nào. Ở cùng người ấy, nàng không phải băn khoăn điều gì, do dự hay sợ hãi điều chi. Nàng sẽ chỉ có tự do, yêu thương tha thiết, nao nức và yên lòng.Ở vào lứa tuổi tươi đẹp nhất của đời người, nếu gặp được người đàn ông như thế, nhận được lời thề ước sẽ yêu mình đời đời kiếp kiếp của y, nàng sẽ hạnh phúc vô song.Nhưng có ý nghĩa gì, nếu mọi lời thề ước, chỉ đơn thuần là thề ước…Mang trong mình dòng máu dã thú, bản chất Xi Vưu vừa tàn nhẫn vừa chân thành, vừa giảo quyệt vừa thuần khiết. Hắn không bận tâm bất kỳ thanh quy giới luật nào, chỉ nuôi thù hận, và nuôi lý tưởng duy nhất là chinh phạt vạn vật trong trời đất, thống nhất giang hà.Số mệnh trớ trêu, trên hành trình đánh dẹp thiên hạ, hắn đã gặp A Hành vương cơ của bộ tộc Hiên Viên. Hai người thoạt tiên là hiểu lầm, rồi mau chóng đem lòng yêu thương say đắm. Dưới bóng hoa đào, Xi Vưu đã ngỏ lời thề ước với nàng, quyết định buông bỏ tất thảy dã tâm và tham vọng để ở bên nàng đến trọn đời. Hắn yêu rất chân thành, hận chân thành, đố kỵ cũng chân thành. Đúng như một dã thú, hắn không biết cách tin tưởng ai, cũng không dễ dàng khiến ai tin tưởng. Hắn ngỡ mình đối với A Hành đã đủ tốt rồi, nhưng không biết rằng điều nàng cần nhất là sự nương tựa và niềm tin.Hắn tưởng tình yêu có thể vượt lên sống chết và vĩnh cửu, nhưng không biết rằng tình yêu như thế, thật ra đã tan nhòa trong khói bụi hỗn mang của thời viễn cổ.Tóm tắt tác phẩmThời thượng cổ, ba đại Thần tộc: Thần Nông ở Trung Nguyên, Cao Tân ở Đông Nam và Hiên Viên ở Tây Bắc tạo thành thế chân vạc, chia ba thiên hạ.Giữa thời loạn thế, từ nam nhi kiêu dũng đến thiếu nữ yêu kiều, từ kẻ thất phu nơi thảo dã đến bậc vương tử lầu vàng điện ngọc, đều có những khát vọng của riêng mình. Kẻ chỉ cầu hạnh phúc một đời bên người mình thương mến, người hằng mong ngao du khắp chốn, tự tại vô ưu, người lại ôm mộng bá đồ, muốn nhất thống thiên hạ.Trong thiên hạ nổi lên hai vị anh hùng là Xi Vưu, Chiến thần của Thần Nông và Thiếu Hạo, vương tử của Cao Tân.Xi Vưu vốn là thú vương, mấy trăm năm trước bị Thần Nông Viêm Đế thu phục, tính tình vừa tàn nhẫn lại vừa chân tình, vừa xảo trá lại vừa đơn thuần, vũ lực siêu quần, bách chiến bách thắng. Trong lòng hắn không có thanh quy giới luật, mục tiêu duy nhất chính là dùng vũ lực chinh phục thiên địa vạn vật.Thiếu Hạo là vương tử Cao Tân, dung mạo tuấn tú, phong thái ung dung, vừa lạnh lùng hờ hững lại vừa dịu dàng ôn hòa. Trong lòng y không có tình thân, chỉ có tham vọng bá đồ, sẵn sàng bất chấp thủ đoạn để có thể giành được ngôi vương, đưa Cao Tân trở thành quốcgia hùng mạnh nhất.Nói Xi Vưu như lửa đỏ thì Thiếu Hạo như nước biếc.Mệnh vận trêu đùa, trên con đường bình định giang sơn, Xi Vưu đã gặp A Hành, công chúa của Hiên Viên, hai người thoạt đầu là hiểu lầm, sau đó lại nảy nở tình cảm.Dưới gốc hoa đào, Xi Vưu đã thề với nàng, quyết định buông bỏ tất cả, ở bên nàng suốt đời.Nào ngờ thời thế xoay chuyển, thiên hạ đại loạn, A Hành thân là công chúa Hiên Viên, vì sự sinh tồn của người nhà và dân chúng Hiên Viên, buộc phải kết hôn cùng Thiếu Hạo.Xi Vưu không hiểu nội tình, cho rằng A Hành phản bội mình, vô cùng căm giận. Thù nhà nợ nước, ân oán giữa các chủng tộc đan cài giăng mắc, cuối cùng Xi Vưu cũng hiểu, thì ra hận còn khó hơn cả yêu.Xi Vưu và A Hành, A Hành và Thiếu Hạo, quan hệ giữa họ không chỉ là yêu hận cá nhân, mà còn liên quan đến an nguy của gia tộc, hưng suy của đất nước cùng hạnh phúc của muôn dân toàn thiên hạ.Tình yêu của Xi Vưu và A Hành những tưởng có thể vượt lên cả sống chết, đến cuối cùng vẫn bị cuốn phăng đi, bị vùi dập trong vòng xoáy thời cuộc.Đến cuối cùng, liệu người trong cuộc có còn nhớ, nguyện vọng ban sơ nhất là gì?Liệu người còn nhớ, mình từng thề ước cùng ai?Lời thề năm ấy, đã thành hiện thực hay đã vĩnh viễn tuột khỏi tay?Lấy bối cảnh thần thoại rộng dài cả về không gian và thời gian, Từng thề ước từng bước mở ra một thế giới với đủ thần, ma, yêu cùng vô vàn loài linh thú hiếm lạ. Để rồi, khi bước vào, ta lại nghe vang vọng khúc tráng ca về cuộc đối đầu đơn độc mà quyết liệt với vận mệnh của con người.Tác giả Đồng HoaĐồng Hoa hiện là một trong các tác giả nữ nổi tiếng nhất Trung Quốc. Trước khi xuất bản sách, cô từng sử dụng bút danh Trương Tiểu Tam để đăng tải tác phẩm của mình lên hai website văn học nổi tiếng của Trung Quốc là: Mạng văn học Tấn Giang và Mạng văn học Tứ Nguyệt Thiên. Đồng Hoa tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, từng làm chuyên viên phân tích tài chính ở ngân hàng Trung Quốc, sau đó học Thạc sĩ ngành kinh tế tài chính tại Philadelphia. Hiện nay, cô đang định cư cùng chồng tại New York.Cùng với Đằng Bình, Phỉ Ngã Tư Tồn và Tịch Ngữ Giả, Đồng Hoa được độc giả bình chọn là một trong Tứ Tiểu Thiên Hậu của văn học ngôn tình Trung Quốc, với lời khen tặng: “Ngòi bút nhẹ nhàng từ từ đi đâm sâu xuống khiến cõi lòng người ta đau đớn, tình yêu của cô luôn bùng cháy.”Năm 2011, Đồng Hoa đứng thứ 14 trong danh sách các nhà văn có thu nhập cao nhất Trung Quốc, với thu nhập khoảng 3 triệu nhân dân tệ/ năm.Các tác phẩm đã xuất bản: Bộ Bộ Kinh Tâm, Đại Mạc Dao, Vân Trung Ca, Bí mật bị thời gian vùi lấp, Thời niên thiếu không thể quay về, Từng thề ước.Đồng Hoa là một trong những cái tên “nóng” nhất trên các diễn đàn văn học mạng Trung Quốc nhiều năm gần đây. Gây ấn tượng mạnh với Bộ bộ kinh tâm, qua thời gian, văn phong của nữ tác giả này ngày càng được xưng tụng là “hành văn bình thản, nhập bút trục tầng, xâm nhập trạc nhân đau lòng”, không phải loại hoa lệ sáo rỗng, mà trong cái ”mỹ” luôn có chút chân chất, bình dị, từng bước làm quen rồi thấm sâu vào hồn người đọc. Trong các tác phẩm của mình, Đồng Hoa không thiên vị cho bất kỳ nhân vật nào, không vì điểm tô cho nhân vật này mà hạ thấp nhân vật khác. Tất cả đều sống, đều suy nghĩ, hành động khác nhau, đều có cái bất đắc dĩ của riêng mỗi người, có mục tiêu mà họ đeo đuổi, vì nó họ có thể bỗng chốc trở thành người khác, phải đánh đổi, hy sinh và nhận lấy những mất mát… giống hệt trong đời thực. Với Từng thề ước, Đồng Hoa tiếp tục xây dựng một câu chuyện tình yêu diễm lệ với bối cảnh thần tiên cùng những không gian mầu nhiệm, kỳ ảo. Tuy chất liệu câu chuyện mang đậm màu sắc hoang đường nhưng những gì mà các nhân vật của Đồng Hoa thể hiện lại rất thực tế, rất người. Rốt cuộc, tình yêu là gì? Đã không giữ lời, sao còn thề hẹn? Đã không có ý đến cùng sao cứ gieo vào lòng nhau những mơ tưởng hạnh phúc lâu dài?…Một trong “Tứ tiểu thiên hậu” ngôn tình của Trung Quốc, hiện đang sống và làm việc tại Mỹ. Tâm hồn phong phú, văn bút điêu luyện, giỏi khám phá và cảm nhận những vẻ đẹp của cuộc sống. Cô luôn cho rằng, trên đời này, dù mưa hay nắng, dù buồn hay vui, đều có những khía cạnh đáng cho ta rung động.Những tác phẩm của Đồng Hoa được Nhã Nam xuất bản:– Bộ bộ kinh tâm– Bí mật bị thời gian vùi lấp– Từng thề ước– Đại mạc daoNhận định“Yêu một người phải như thế nào? Đọc Từng thề ước mới biết, yêu là phải như Xi Vưu, yêu thì tha thiết, sẵn sàng làm bụi đất dưới chân tình nương. Đến khi hận tột cùng, hận vào tim gan xương tủy vẫn không cách nào làm tổn thương người yêu cho được…”Tạp chí Đọc sách Trung Hoa“Đến cuối cùng chỉ còn lại mình ta, ôm ấp lời hẹn ước, ôm ấp tình yêu, ôm ấp những quá vãng không ai hay biết… Một câu chuyện khiến lòng người tê dại.”Mạng văn hóa Sina“Đọc Từng thề ước để thấy, bi kịch cũng có nhiều khuôn mặt.”Nhà văn Kim Tử, tác giả của “Mộng hồi Đại Thanh”

Chương 38: hậu ký
Đừng Nói Lời Tạm Biệt

Lượt Đọc:

34
Edit: mushr00m Convert: meoconlunarSố chương: 10Trong truyện cổ tích, cuối cùng, hoàng tử tìm được cô bé lọ lem, từ nay hai người sống một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc …Anh thực sự là hoàng tử, còn cô cũng là cô bé lọ lem hàng thật giá thật, dung mạo không xuất sắc như anh, trí tuệ cũng không thông minh như anh, tính cách cũng không kiên cường như anh; so sánh với anh, cô rất an tĩnh, rất đơn thuần, cũng quá bình thường vô kì……Cô biết anh vì người bạn gái là cô mà thương thấu tâm can, cũng hao tổn tâm trí, cho nên càng muốn hỏi anh … vì sao lại yêu thương cô?Những bước đi tình yêu của họ, vẫn luôn nằm trong bàn tay anh, còn cô chỉ bị động đi theo, anh tính toán tất cả mọi kế hoạch cho cả hai hoàn mĩ không sứt mẻ, khi nào yêu đương, khi nào đính hôn, khi nào kết hôn, khi nào sinh em bé, ngay cả cô học khoa gì cũng theo sự lựa chọn của anh;Nhưng, cái cô muốn kỳ thực không phải anh nói cho cô nên làm thế nào, mà chỉ là hy vọng anh ôn nhu hỏi cô một câu:“Em muốn cái gì?”Anh từng, cách hạnh phúc rất gần rất gần, gần đến mức cho rằng vừa đưa tay là có thể chạm đến thiên đường.Nhưng mà, khi vươn tay ra rồi, mới phát hiện cái gọi là hạnh phúc, chỉ là bong bóng xà phòng không chịu nổi tổn thương, chạm nhẹ cũng bị vỡ ra.Mà tình yêu, tựa như nắm cát ở trong tay, càng dùng sức muốn nắm chặt nó, thì nó càng nhanh chóng chảy qua các kẽ hở của ngón tay, bất luận nắm chặt như thế nào cũng chỉ là phí công.Tỉnh mộng, tâm lạnh, tình yêu cũng mất đi rồi, bất lực nhìn thấy hạnh phúc trong lòng bàn tay chỉ là hư không.Chăm chú nhìn hai lòng bàn tay trống rỗng, từ nay, không bao giờ tin tưởng vào thiên đường, không tin hứa hẹn, càng không tin… tình yêu.

Chương 10: chương 10 (end)
Tình Yêu Thứ 3

Lượt Đọc:

17
Tôi vốn tưởng rằng tình yêu lãng mạn trên thế giới chỉ có hai loại, một loại là tình yêu, trên phim, dù bực mình lắm cũng vẫn có thể khiến bạn rơi nước mắt. Loại kia là tình yêu mà bản thân đang trải nghiệm, dù đối phương là con heo, bạn cũng có thể đau đớn tới mức mất ngủ cả đêm.Nhưng bây giờ tôi mới biết, còn có tình yêu thứ ba. Loại tình yêu này ai cũng đều biết, ai cũng đều cảm động, ai cũng đều lặng im, ai cũng đều giấu kín. Nó là dòng nước ngầm không ngừng chảy xiết, lẫn lộn vàng thau. Nếu bạn không may gặp phải, hãy nên trốn xa thì hơn. Nếu thực sự không trốn được, bị thôi mien, bị mê hoặc, thời khắc ngọt ngào nhất cũng là thống khổ nhất, vậy tôi cũng chỉ có thể chúc bạn kiên trì đến cuối. Tôi biết rằng điều này rất rất khó, bởi vì, tôi chưa làm được.

Chương 29:
Ảo Thế

Lượt Đọc:

30
Một tác phẩm ngôn tình cổ trang có chút hơi hướng kiếm hiệp của tác giả Thương Nguyệt.

Chương 11: phạm âm
Ảo Kiếm Linh Kỳ

Lượt Đọc:

22
"Quán tuyệt mãn kinh hoa, uy phong chấn hải. Anh hoa phát tiết, danh tiếng lẫy lừng " Chàng là ai? Có người nói rằng chàng là thiên hạ đệ nhất kiếm khách, nhưng cũng có người cho rằng chàng chỉ xứng ...

Chương 20: oán thù tương báo, vĩnh kết tơ duyên
Anh Hùng Vô Lệ

Lượt Đọc:

15
“Anh hùng vô lệ” là một bộ tiểu thuyết nói về câu chuyện của những người anh hùng, nhân vật trong sách rất nhiều, vậy rốt cuộc ai là anh hùng? Từ trước đến tiểu thuyết của Cổ Long tiên sinh đều đem đến cho độc giả triết lý sâu sắc làm nên hồn của tác phẩm. Luận anh hùng, cuối cùng thì ai mới là anh hùng?

Chương 19: anh hùng bất tử
Quan Môn

Lượt Đọc:

36

Một ngày, trong văn phòng quản lý thời không với các hạng mục "Tam phản – Phản xuyên việt – Phản trọng sinh – Phản dị năng" mọi người đang tập trung vào việc tìm giải pháp phát triển cho bản thân trong các thế giới song song.

Diệp Khai, một hồng tam đại, đang đối mặt với thực tế rằng điều kiện của mình quá kém, và cậu đang cảm thấy bất mãn. Một viên cán sự lặng lẽ đếm đếm tay ngón, sau đó đút cho Diệp Khai một tấm thẻ vàng.

"Đại ca, phải làm gì để được như vậy?" viên cán sự hỏi.

Diệp Khai nhìn vào tấm thẻ và nhanh chóng hiểu, sau đó lén lút đút một tấm thẻ vàng khác cho viên cán sự.

Cậu thử xem Lưu Chủ Tịch của Hạo Dương, anh ấy trọng sinh và có thân thể khỏe mạnh, tư duy sắc bén, và quan trọng là anh ấy xuất hiện đúng lúc khi quốc gia cần. Chức vị của anh ấy đương nhiên sẽ cao, Diệp Khai lý giải. Sau đó, cậu nói tiếp, Rồi, nhìn vào Trương chủ nhiệm của Bình Hải, anh ấy không phải trọng sinh nhưng lại là một thánh thủ phụ khoa. Trong võ lâm, anh ấy có đủ ưu thế để phát triển.

Diệp Khai chuyển ánh mắt sang viên cán sự khác. Còn Trần chủ nhiệm của ban văn hóa, người ta gọi anh ấy là La Thiên thượng tiên với kinh nghiệm chuyển thế đầy ấn tượng. Cậu cảm thấy mình có thể so sánh với họ sao?

Viên cán sự, trong lúc được Diệp Khai giáo huấn, đồng thời kiểm tra số dư tấm thẻ qua mạng. Nghe những lời quở trách của Diệp Khai, viên cán sự bỗng nảy ra một ý tưởng.

Diệp Khai cười toét, và trong ánh mắt đầy khí quyết, anh thêm: Ồ, có lẽ tôi không trọng sinh, không xuyên việt, và kiếp trước tôi cũng không phải thần tiên. Tuy nhiên, dù tôi không có những yếu tố đó, tôi vẫn có một ít ưu thế. Hãy nhớ rằng tôi không xóa ký ức của mình về hai mươi năm sau đấy!

Viên cán sự đột nhiên hiểu được ý tưởng của Diệp Khai và không thể nhịn cười. Đôi tay của cậu run rẩy khi kiểm tra số dư trong thẻ và bất ngờ trở thành một phần của kế hoạch mới mẻ.

Chương 1174: truyền thuyết không thể kiểm chứng (2)
Thương Trường Đại Chiến

Lượt Đọc:

111
Buôn lậu, chứng khoán, bất động sản, v.v… – thương trường là chiến trường, thậm chí nhiều khi còn khốc liệt hơn chiến trường rất nhiều bởi những mưu ma chước quỷ, mánh khóe, thủ đoạn của con người. Chiến đấu sau lưng luôn luôn phấn khích hơn chiến đấu trực diện rất nhiều.Nhân vật chính là Lục Thiếu Hoa, một người được luân hồi chuyển kiếp, tái sinh từ năm 2011 trở về năm 1985 lúc 8 tuổi. Cậu bé Lục Thiếu Hoa sẽ làm gì để từ hai bàn tay trắng xây dựng nên cường quốc kinh tế của mình? Xin mời các bạn đón đọc. Trong truyện có rất nhiều cách phán đoán tình hình và suy nghĩ thông minh độc đáo, nhiều tình huống gay cấn, khó khăn đều được xử lý khéo léo, qua đó người đọc có thể tham khảo áp dụng vào đời sống thực tế của mình. Các bạn sẽ luôn cảm thấy bất ngờ, hồi hộp và luôn muốn biết làm thế nào mà Thiếu Hoa có thể vượt qua được những biến cố lịch sử.

Chương 1209: kết quả cuối cùng
Hoàng Tộc Đại Chu

Lượt Đọc:

821
Hai hồn Thiên, Địa thường tại bên ngoài, chỉ có Mệnh hồn ở trong thân thể. Mệnh Hồn trụ thai, diễn hóa ra bảy phách. Sinh mệnh của mỗi người, đều bắt đầu từ Mệnh hồn trụ thai, thế nhưng sinh mệnh của Phương Vân, lại bắt đầu từ giờ khắc chung kết ấy... Hoàng tộc chân chính, không phải đến từ truyền thừa huyết thống, mà là đến từ sự cao quý của mệnh cách và linh hồn!

Chương 1166: Số Mệnh Ức Vạn Năm (Đại Kết Cục) C
Em & Đầu Heo

Lượt Đọc:

29
Thể loại: Hiện đại, HESố chương: 18 + 1 NTBiên tập: PeaAnh nhìn điệu bộ ăn uống hí hửng của nàng, lắc đầu, đôi môi thấp thoáng nét cười chiều chuộng. Nàng ngẩn ngơ, Carlos hiếm hoi lắm mới cười với nàng như vậy. Ở trước mặt tên đó nàng chỉ như một đứa con nít, nàng làm sinh viên thực tập dưới quyền hắn, suốt ngày chỉ chạy theo hắn hỏi mấy câu ‘có hay không’, ‘thật hay giả’ mà thôi.Nàng ăn ăn nhai nhai, chợt nghĩ: “Còn dám nói người ta là đầu heo, không phải mi cũng ăn như heo hay sao?” Thế là nàng cười khanh khách. Lý Minh không hiểu chuyện gì, ngước mắt nhìn nàng. Ánh mắt hai người giao nhau, anh thoáng ngây ra khi thấy lúm đồng tiền dễ thương nở hoa trên má nàng.

Chương 18: Ngoại truyện: Nữ nhi cần tự mình cố gắng
Cô Gái Hung Dữ Thu Phục Lưu Manh Xấu Xa

Lượt Đọc:

15
Editor: phuonganhdao229 Convert:& ngocquynh Số chương: 10 chương Cô gái này làm sao vậy? Tại sao anh lại có cảm giác mỗi câu nói của cô đều nhằm vào anh, có ý kiến gì với anh sao? Anh rõ ràng không biết ...

Chương 16:
Thái Cô Nhi (Man Cô nhi)

Lượt Đọc:

38
Thể loại: ngôn tình cổ trang, xuyên không, HE, có tí H…Converter: Nothing_nhhĐộ dài: 10 chươngĐây là truyện kể về đời cha mẹ của em Vương Lâm trong truyện Phù Cừ.Nữ chính vốn là người bệnh liệt giường, vô tình xuyên không ké, gả cho anh Vương Tiên Tâm cũng là người bị bệnh hoạn từ nhỏ, lại bị cưa chân vì tai nạn. Hai người nhanh chóng tâm đầu ý hợp vì đồng bệnh tương lân. Nàng làm chỗ dựa tinh thần và thể xác cho chàng, giúp chàng đỗ đạt công danh như ý nguyện.Truyện chẳng có tình tiết gì nhiều. Không có tranh giành đấu đá, mưu mô võ công chi hết. Chỉ nói về tình cảm giữa 2 nhân vật chính thôi. Giọng văn nhẹ nhàng, hài hước, dùng ngôi xưng Ta như dạng tự thuật của nhân vật chính nữ về cuộc đời mình.Nhưng ngọt ngào, dễ thương, cảm động…Đọc giải trí là chính.

Chương 11: Phiên ngoại

top 10 truyện tranh hot