Truyện Tranh
Truyện Audio

Truyện hot

Chủ Nhân Xin Chào!

Lượt Đọc:

50
Truyện Chủ Nhân Xin Chào! của tác giả Nguyên Viện kể về những giây phút kinh hoàng, sợ hãi đến tột cùng của một cô gái yếu đuối.Thực sự đây là một nỗi sợ khủng khiếp, toàn thân cô co rút lại cùng với những tiếng la hét dữ dội. Không một ai có thể có thể phán kháng lại...Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy đến với cô khiến cô trở nên như thế? Cô bị bắt cóc hay rới vào tay của thế lực ngầm nào đó? Cùng nhau đón đọc để tìm ra sự thật nhé!!!

Chương 11:
Thê Nô

Lượt Đọc:

50
Thể loại: Hiện đại, sủng (nam chính sạch 100%)Nguồn conver: Tàng thư việnEditor: Ngược Ái + Kiều NhiBeta: Lâm Nhi + Linh Nhi + Ngược ÁiLần đầu tiên gặp mặt, cô chỉ biết hắn là một người khá điển trai, có IQ trên 200 và có những hành động kì quái.Lần gặp thứ hai, hắn tới nhà cô, giơ cờ hô khẩu hiệu kháng nghị việc người nhà “áp bức”, yêu cầu “đối đãi ngang hàng” với cô.Kháng nghị.... không có hiệu quả?Được. Vậy hắn kéo cô về nhà “ở chung”!Hắn suốt ngày “giảng đạo” cho cô “nhu cầu cần thiết của quốc dân”, khiến cô ngày một “thông minh” ra.Cô chỉ cần giặt đồ, nấu cơm, giúp hắn dọn dẹp và làm vài việc lặt vặt là được.Tới một ngày, hắn nói muốn dạy cô “giáo dục sức khỏe”, “giảng giải chuyên sâu”, “giải thích thực tế”.Nhưng hiện tại cũng sắp 12h rồi nha! Sao hắn lại nói đây là thời gian tốt?Còn cười đến kỳ quái, giống như con sói đói bụng đã lâu, muốn “ăn” cô vậy.Chỉ thấy hắn kéo khăn tắm ra....- Oa! Vật kỳ quái này còn có thể cử động nha! - Cô chỉ vào “nó”, sợ hãi kêu wow 1 tiếng.- Muốn sờ thử hay không? – hắn ái muội nói.- Muốn! – cô tích cực hiếu học, nhìn chăm chú vào “nó”.- Nóng quá! Bên trong có xương sao?- Có! Kế tiếp sẽ càng thú vị. Đầu tiên, cởi quần áo của em... Sau đó là lấp đầy khoảng trống của em...Theo sự “giảng giải” của hắn, tay cùng đầu lưỡi cũng bắt đầu di chuyển, xoa xoa, bóp bóp trên thân mình trẻ trung của cô.Giải thích rõ ràng, hắn còn tiến thêm một bước “tự mình làm mẫu” cho cô!

Chương 20: đại kết cục – hạnh phúc
Phong Lưu Võ Trạng Nguyên

Lượt Đọc:

50
Giới thiệu:Tần Tiêu là một gã bộ đội đặc chủng ưu tú, bị một cước đạp đến thời kì Đại Chu triều đời Đường biến thành hậu nhân của Tần Quỳnh, trở thành đệ tử Địch Nhân Kiệt đồng thời cũng là đệ tử cách thế của võ tướng Vũ Văn Thành Đô.Võ Tắc Thiên khai sáng thời kỳ võ cử, lần tổ chức võ cử này Tần Tiêu đoạt giải nhất trở thành vị Võ Trạng Nguyên đầu tiên của lịch sử Trung Quốc.Tại Đường triều Tần Tiêu vận dụng trí tuệ và kỹ năng của bộ đội đặc chủng thế kỷ 21 cùng với khả năng phá án học được từ Địch Nhân Kiệt nhiều lần phá kỳ án, chinh chiến tứ phương, tung hoành giang hồ, tạo phong vân khắp triều đình. Quyền mưu tri kế, chinh phạt thiết huyết, thiên triều thịnh thế, danh sĩ phong lưu. Một đoạn lịch sử rung động, một truyền kỳ quật khởi!!!Đánh giá:Đây là một bộ lịch sử hấp dẫn có truyền kỳ phá án, có giang hồ, có đấu tranh chính trị, có tình yêu, tình huynh đệ, có nhiệt huyết chiến tranh, có chiến trận khốc liệt, âm mưu quỷ kế không ngừng. Tác giả hành văn rất là già dặn, nhiều vụ phá án đặc sắc, nhân vật chính sử dụng nhuần nhuyễn kỹ năng do thám, ám sát và sử dụng cách huấn luyện bộ đội đặc chủng vào quân đội. Truyện đan xen giữa những vụ án ly kỳ, những trận chiến gay cấn cùng đó là những "hương diễm" làm nên chất "phong lưu" của nhân vật chính, mời bạn đọc cùng đón xem!

Chương 864: đại kết cục
Xuyên Vào BL Anime Rồi!

Lượt Đọc:

50
Thể loại: BG, 1vs1, 3S, thanh xuân vườn trường,.....Truyện này được viết để thỏa mãn sở thích riêng của tác giả - chính là mình. Là lần đầu viết còn non tay và hồi đó cô dạy văn hay phê là viết dài dòng, lan man, nên... bà con thấy chỗ nào không ổn thì cmt góp ý, còn không hợp ý thì xin mời 'back'. Giới thiệu:Thời buổi này xuyên không thật dễ dàng, cô chỉ mới than có chút thôi đã bị cho xuyên rồi. Cô xuyên qua thành nữ phụ trong anime hot nhất hiện nay. Theo quy luật chung của nữ phụ văn thì sẽ là đả đảo nữ chính, tìm thấy tình yêu đời mình và có HE… nhưng tình huống của cô không theo quy luật này được vì cmn cô xuyên vào nơi “chỉ có đàn ông mới đem lại hạnh phúc cho nhau” (╯‵□′)╯︵┻┻Cái gì? Bảo cô bẻ cong thành thẳng thì mới cho về nhà hả? Ừ thì cô bẻ, bẻ…Cái gì? Bảo cô là âm hồn cần dương khí mới có thể tiếp tục sống à? Ừ thì cô đi hấp, hấp…Bẻ, bẻ, hấp, hấp đến khi nhiệm vụ hoàn thành thì cô lại không thể về nhà được nữa rồi.

Chương 45:
Dữ Ái Vô Quan – Dữ Thống Hữu Quan

Lượt Đọc:

50
Thể loại: đam mĩ, hiện đại đô thị, nhất thụ nhất công, ngược tâm, chính văn SE – phiên ngoại HERaw: Yuly@VNSDịch: QT + CCP đại caEdit: tiểu Chính aka bongsooTử Dương Văn đã dùng một loại phép thuật nào đó biến tôi từ chim sẻ thành phượng hoàng chỉ trong một đêm.Tuy rằng bản thân tôi là kẻ tùy hứng, kiêu ngạo lại không biết kiểm soát mình thế nhưng tôi biết rằng một ngày nào đó phép thuật kia sẽ không còn hiệu lực.Bản thân tôi cũng không hiểu vì sao mình lại trầm luân vì người đó, biết trước đó là cái bẫy chỉ chờ tôi nhảy vào nhưng lại cam nguyện làm theo.Tai tôi nghe được tiếng yêu từ miệng người đó, nhưng làm ơn, ai đó hãy nói cho tôi biết ẩn ý của nó là gì?

Chương 11: phiên ngoại 4
Lửa Thiêu Rừng Hạnh

Lượt Đọc:

50
Lần đầu tiên kể từ khi thành lập, Quảng Văn sẽ cho ra mắt một tác phẩm thuộc thể loại truyện trinh thám suy luận. “Lửa thiêu rừng hạnh” – cuốn tiểu thuyết trinh thám cực kỳ đặc sắc của nhà văn Tùng Ưng sẽ được Quảng Văn trân trọng gửi tới độc giả trong tháng 6 này qua bản chuyển ngữ của dịch giả Nguyễn Hải Bằng.“Lửa thiêu rừng hạnh” được coi là tiểu thuyết trinh thám hay về xã hội đầu tiên của Trung Quốc. Cái chết đột ngột của một đại gia bất động sản tại thành phố Thâm Quyến đã mở ra những góc khuất không ngờ về cuộc đời con người này. Không ít người được hưởng lợi từ sự ra đi của ông ta, nhưng ai là kẻ đã ra tay? Khi vụ án đang đi vào bế tắc, một trong số những đối tượng tình nghi lại bị sát hại. Thật bất ngờ, manh mối lại trùng khớp với vụ án đầu tiên. Kẻ thủ ác thật sự là ai? Là vì những lợi ích hiện tại hay là vì những oán thù còn sót lại của quá khứ?Cả tác phẩm tràn đầy bí ẩn, sục sôi sóng ngầm. Tác giả Tùng Ưng đã xây dựng kết cấu “án trong án”, thời gian diễn ra từ cuối thế kỷ trước đến đầu thế kỷ này, không gian từ bờ biển phía Nam Trung Quốc đến biên thùy Vân Nam, từng bước kéo người đọc vào một vòng xoáy kỳ lạ. Cuốn tiểu thuyết đã đề cập sâu rộng đến nhiều vấn đề của xã hội, khiến chính bản thân nó vượt qua ranh giới của một cuốn tiểu thuyết trinh thám thông thường.“Lửa thiêu rừng hạnh” là cuốn tiểu thuyết dài thứ tư của nhà văn Tùng Ưng, đây là cuốn tiểu thuyết trinh thám hiếm có trong giới văn học trinh thám Trung Quốc. Tác giả đã kết hợp nhuần nhuyễn nền tảng văn học, nền tảng kiến thức và nội hàm tư tưởng thâm sâu của mình vào trong tác phẩm, khai phá một con đường mới cho tiểu thuyết trinh thám Trung Quốc.Thông tin tác giả:Tùng Ưng tên thật là Cảnh Phú Kì, nhà văn hàng đầu của Trung Quốc. Ông là người Thành Đô, Tứ Xuyên; tốt nghiệp Học viện Công trình quân sự Cáp Nhĩ Tân. Từng là Tổng biên tập “Báo điện tử”, phó chủ tịch hội nhà văn Thành Đô, phó giám đốc đài truyền hình Thành Đô, hiện làm việc ở hội nhà văn Thành Đô.Tác phẩm của ông từng đạt giải “Tác phẩm văn học trẻ xuất sắc Trung Quốc”, “Tác phẩm thiếu nhi Băng Tâm” lần thứ sáu, “Giải văn học Trung Quốc” lần thứ mười.

Chương 12: hồn đoạn lam tước lĩnh
Quân Sư Vương Phi

Lượt Đọc:

50
Truyện Quân Sư Vương Phi của tác giả Tùy Phong Thanh đem lại cho ta nhiều cảm giác khác nhau: vừa lãng mạn ngôn tình cùng với đó là vô số âm mưu , hài hước , đấu tranh quyết liệt.Nữ chính là cháu của tổng tài Lăng thị, lão Đại ‘ Lãnh Diện Thánh Quân ’ tên là Lăng Ngạo Quân sau khi xuyên qua trên chiến trường, chỉ huy chiến trận bên trong màn trướng, quyết thắng ngàn dặm giặc ngoại vu, trở thành thiên hạ đệ nhất quân sư....Cùng đó là rất nhiều nhân vật phụ sau khi xuyên qua thế giới khác. Các bạn cùng đón xem những tính tiết hay nhất trong truyện sẽ xảy ra thế nào nhé !!!

Chương 90: hôn lễ có một không hai
Khuynh Thế

Lượt Đọc:

50
Thể loại: Cổ đại, Đoản văn, SEGiá y màu đỏ bay theo gió, nàng đứng trên Kì Thiên Đài, ánh mắt xuyên qua tấm mạn che bằng tơ vàng trên đầu, lạnh nhạt nhìn trăm quan cúi đầu. Tầm mắt chuyển tới người thị vệ đứng bên phải Kì Thiên Đài. Thị vệ kia mặc giáp bạc giày đen không giống với những kẻ khác, bên hông đeo ngọc bội màu xanh đặc trưng của phủ Công chúa.Đó là thị vệ trưởng phủ công chúa, là……người nàng yêu.Thị tỳ bên cạnh dâng nàng ba chén rượu thánh, nàng không động, chỉ hơi cúi đầu, vẻ mặt cao ngạo nhìn chằm chằm người kia. Lúc này không ai dám thúc giục nàng, lễ tế trời bị ngừng lại, trăm quan dưới đài bắt đầu rì rầm.Những âm thanh này cuối cùng cũng tác động đến thị vệ trưởng đầu gỗ kia. Hắn quay đầu, ánh mắt giao với ánh mắt công chúa. Mũ phượng áo choàng vai, công chúa của hắn là người đẹp nhất thế gian. Nhưng công chúa là người hắn vĩnh viễn không thể đụng vào, chỉ nhìn thôi cũng đã là vượt quá khuôn phép.Tay Vân Thịnh nắm chặt thành đấm, mặt hắn không chút thay đổi quay đầu đi, kiên quyết cắt đứt tầm mắt đang giao nhau, chỉ cúi đầu nhìn mặt đất dưới chân.Bức rèm ngọc che đi khóe môi cong như cánh cung, tựa như khổ tựa như đau vừa tựa như bất đắc dĩ chấp nhận số phận. Tay áo phất qua chiếc khay khắc hoa văn hình rồng, nàng giơ chén rượu thứ nhất lên, quốc sư sau lưng cao giọng: “Bái trời!” Nàng giơ cao chén rượu qua đầu, một chén rượu vẩy lên trời xanh, sắc mặt nàng bình tĩnh, mang theo hào khí của nam tử nói: “Từ biệt đất nước.”“Bái đất!”.“Từ biệt dân chúng.”“Bái tổ!”.“Từ biệt gia đình.”Nghi thức hoàn thành, Vĩnh Minh công chúa của Đại Tề ngồi lên xa giá đi về Việt quốc phía nam, từ đó công chúa Khuynh Thế của Đại Tề khó có thể trở về Đại Tề một lần nữa.Tỳ nữ bên cạnh muốn tới đỡ nàng, Khuynh Thế lại vung ống tay áo lên, ý bảo tỳ nữ lui sang một bên. Nàng cởi mũ phượng tơ vàng trên đầu tiện tay ném thẳng xuống chân Vân Thịnh. Vân Thịnh hoảng sợ, ngẩng đầu lên, lại thấy Khuynh Thế rút ra một chiếc trâm cài đầu, kì thật là một lưỡi dao mỏng. Đó là vật hắn tự tay làm tặng nàng vào lễ cập kê năm nàng mười lăm tuổi, để cho nàng phòng thân nếu gặp phải nguy hiểm. Xưa nay, nàng luôn cất giấu như bảo bối, không ngờ lần đầu tiên dùng, lại là tại nơi này, trong lúc này…Vân Thịnh đang định khuyên nàng đừng làm chuyện dại dột, bị hành động của nàng làm cho sững sờ. Hắn còn chưa đến được bên người nàng, đã thấy Khuynh Thế xõa tóc xuống, dùng dao nhỏ cắt đứt mái tóc dài, tiện tay vung lên, tóc đen như tơ bay đầy trời.Trăm quan kinh hãi, Hoàng đế xem lễ cũng đứng dậy, nô phó thị vệ trên đài quỳ đầy đất, chỉ có Vân Thịnh ngây người đứng đó, đôi mắt ngẩn ngơ nhìn vào mắt Khuynh Thế, không tài nào thoát ra được. Hắn nghe giọng nói yếu ớt của nàng vang lên: “Tế công chúa Khuynh Thế, từ biệt …. cùng chàng.”Lời này tựa như xiềng xích, khóa chặt cả đời Liễu Vân Thịnh. Cả đời…Khuynh Thế cương quyết xoay người, cúi đầu lạy hoàng đế : “Lần này Khuynh Thế đi không bao giờ có thể trở về, nguyện lấy tóc thay người lưu lại Đại Tề! Chúc cho xã tắc trường tồn, mong cho quốc gia trường an!” Dập đầu ba cái, dường như khiến cho ba ngàn dặm quốc thổ Đại Tề rung động.Trăm quan yên lặng, Hoàng thượng trầm ngâm.Khuynh Thế đứng dậy, đứng thẳng sống lưng, ánh mắt không còn do dự nữa, quyết tuyệt đi xuống kiệu hoa đã chờ dưới Kì Thiên Đài. Không có nửa phần lưu luyến.Giá y bởi vì lễ bái mà dính bụi bậm, mái tóc nàng xốc xếch, trên trán chảy ra chút tơ máu, nhưng ở trong mắt Vân Thịnh Khuynh Thế như vậy mới thật sự khuynh quốc khuynh thế. Trên đời này sẽ không bao giờ có một cô gái như nàng nữa, sẽ không bao giờ….

Chương 8:
Bạch Liên Hoa Hoành Hành Mạt Thế

Lượt Đọc:

50
Thể loại: Xuyên không, đoạt xá trùng sinh, mạt thế, biến thái, 1x1, song cường, 3s, HE.Tịnh Ly là một linh hồn hoa yêu mang theo oán hận nồng đậm đến mức không thể luân hồi xuyên đến đây, hóa thành một chiếc nhẫn ngọc ẩn sâu ngàn năm.Lần thứ hai ý thức mở ra, nàng mới biết mình đã đến một thế giới khác, trơ mắt nhìn một bạch liên hoa gian khổ vượt qua hai năm mạt thế, lại bị người khác hết lần này đến lần khác lợi dụng cùng lừa dối mà chết thảm.Vì sao vận mệnh lại nực cười như vậy, dù nàng không yếu đuối nhu nhược như nha đầu này nhưng bọn họ đều ngu ngốc giống nhau, đều ngây thơ tin tưởng những kẻ cặn bã. Giao ra lòng tốt cùng chân thành đổi lại phản bội cùng cả tính mạng. Nàng hận, hận lòng người dơ bẩn... Nếu có kiếp sau nàng sẽ mở to mắt nhìn thấu nhân tâm, bắt những kẻ tổn thương nàng phải sống không bằng chết!Oán khí tràn ngập, phong ấn không chống đỡ nổi mà vụn vỡ, trên trời đánh xuống một đạo tử lôi, hồn phách không tan mà hợp, đoạt xá trùng sinh. Mở mắt ra đã không còn một hoa yêu u mê, không còn một bạch liên hoa vô dụng yếu đuối, chỉ có một đôi mắt nhìn người lạnh giá thấu xương, che giấu trong đó một sự xinh đẹp khát máu. Bạch liên hoa yếu đuối vô dụng mang trong mình linh hồn hoa yêu cường đại làm sao rong chơi mạt thế, đánh thây ma, dạy bảo bảo giết người???Trích đoạn 1:Nữ hài tử cố chấp nắm lấy góc áo của Phỉ Nhược không buông, dùng đôi mắt to tròn lại ngập nước như cún con để nhìn cô, giọng nói ủy khuất mang theo nức nở vang lên: "Mẹ!...Hức, Điềm Điềm rất ngoan, đừng bỏ rơi Điềm Điềm...oa!"Nhìn cô bé trước mặt khóc đến thở không ra hơi, trán Phỉ Nhược nổi gân xanh giựt liên hồi, cô không biết "Phỉ Nhược" có con gái lớn như vậy từ khi nào.Trích đoạn 2:Trên cây treo một vài thây ma bị cột chặt bằng chỉ đỏ, tạo hình tứ chi vặn vẹo quỷ dị vẫn còn đang nhe răng giãy giụa gào thét. Đứng trước bọn chúng có hai người, một lớn một nhỏ, một cô gái thanh thuần xinh đẹp biểu tình lạnh nhạt, nhỏ là một cô bé tầm năm sáu tuổi đáng yêu như kẹo ngọt."Nhìn rõ chưa? Là thây ma thì cứ ở cổ, tại chỗ này này, cắt rụng đầu xuống là xong. Nếu là con người cũng như vậy tiến hành, nhưng nếu muốn hành hạ thì phải ở chỗ này đâm vào rồi rạch xuống, rõ chưa?" Giọng nói đều đặn không cảm xúc từ miệng cô gái thoát ra, nếu không để ý đến nội dung thì thật sự là một giọng nói mềm nhẹ dễ nghe."Dạ rõ ạ!" Cô bé đứng bên cạnh vẫn luôn nhìn chằm chằm động tác cùng chỉ dẫn của cô gái biểu tình nghiêm túc đáp lời.Trích đoạn 3:Trước cửa, một thiếu niên trẻ tuổi cầm thực phẩm khô - món đầu bảng trao đổi của căn cứ, nhìn cô bé đang nói không ngừng trước mặt, biểu tình cứng ngắc."Anh ơi! Anh là muốn theo đuổi mẹ em hay đến làm con rể vậy ạ. Mẹ em nói chỉ người nào mang tinh hạch cấp 4 trở lên thì mới cho vào." Thấy người trước mắt đang chằm chằm nhìn mình không nói chuyện, cô bé lộ ra biểu tình hiểu rõ, e ngại nói nhỏ."Năm nay em chỉ mới bảy tuổi thôi, Điềm Điềm không ngại anh thực lực yếu lại thiếu ngoại hình gì đó đâu, em chỉ ngại anh đợi Điềm Điềm lớn, dù không già chết thì cũng sẽ bị nghẹn chết. Mẹ nói em là đứa bé ngoan không được gây phiền phức cho người khác nên thật xin lỗi anh nha." Sau một hơi nói chuyện, khí không suyễn mặt không đỏ, lại chớp chớp đôi mắt vô tội đóng lại cửa, Phỉ Điềm Điềm quay đầu nhìn mẫu thân đại nhân, biểu tình mong đợi. Đồng chí đứng bên ngoài trực tiếp hóa đá, vỡ vụn tại chỗ.Phỉ Nhược gật đầu, biểu tình tán thưởng: "Khí thế rất tốt, hôm nay miễn bài tập dã ngoại." ***Phòng khách đột nhiên xuất hiện một nam nhân đang cười đến vô lại, Phỉ Nhược mở ra yêu nhãn nhìn đến ngoài tiểu khu, Phỉ Điềm Điềm đang gặm socola cưỡi trên yêu thú, cùng mấy tên đồng lõa chạy ra ngoài thành, chớp mắt đã không thấy bóng dáng. "Nghe Điềm Điềm nói Nhược tiểu thư đang tìm đối tượng tái hôn, như vậy không biết tôi có đáp ứng được những yêu cầu của cô không?" Mỗ nam một mặt biểu tình nghiêm túc tiến cử bản thân."Được lắm, Phỉ, Điềm, Điềm!" Mỗ nữ cắn răng nghiến lợi, xoay người vào phòng, đóng cửa.

Chương 8: chuyện cũ
Lạc Mất Và Hy Vọng

Lượt Đọc:

50
Họ đã lạc mất nhau… từ mười ba năm trước. Mười ba năm kiếm tìm trong vô vọng của chàng trai, cũng là mười ba năm chọn cách lãng quên, khóa chặt ký ức của cô gái mang tên Hope - Hy vọng.Vậy mà số phận vẫn cho họ gặp lại nhau, tình cờ và nhiều bí ẩn. Họ để mắt đến nhau từ cái nhìn đầu tiên, bị hút vào nhau nồng nàn say đắm, và đã không chỉ like, không chỉ love, mà còn live - sống vì nhau.Và rồi cô gái khám phá ra mảnh ký ức xa xôi kia trong những giấc mơ chớp nhoáng. Những bí mật thân phận, những uẩn khúc gia đình lần lượt được phơi bày. Còn có một cuộc đời khác từ mười ba năm trước mà trong vô thức cô luôn né tránh. Giờ đây, cô đối diện với nó vô vọng, hoang mang.Nhưng lần này, cô đã có chàng trai ở bên. Người đã cho cô biết thế nào là cảm xúc bất diệt của nụ hôn đầu. Người đã hứa trao cho cô những lần đầu tuyệt diệu nhất và những lần cuối cùng vĩnh cửu nhất. Người đã cho cô biết thế nào là tin yêu và hy vọng từ những ngày bé thơ:“Hứa với mình là khi ông ta làm cậu buồn, cậu hãy nghĩ đến bầu trời nhé?”.Tôi không biết sao cậu ấy muốn tôi hứa, nhưng vẫn gật đầu.“Nhưng tại sao?”“Bởi vì,” cậu ấy lại ngửa mặt lên nhìn những vì sao, “bầu trời luôn luôn đẹp. Dù khi tối tăm, mưa giông hay âm u, nó vẫn rất đẹp để ta ngắm nhìn. Mình yêu nó, vì mình biết nếu mình có thất bại, cô đơn hay sợ hãi, mình chỉ cần nhìn lên và nó sẽ ở đó… luôn luôn đẹp đẽ, dẫu có bất cứ chuyện gì.”

Chương 34:
Dây Tơ Hồng... Khó Đứt!

Lượt Đọc:

50
Thể loại: Thanh mai trúc mãSố chương: 22Edit: HeidiTrên dòng chảy cuộc đời, duyên phận như tấm lưới kiên cố, Phương Tĩnh Ngôn và Diệp Tử Hàng chính là hai con cá bị vây khốn bên trong tấm lưới đó. Tớ ghét học chung lớp với cậu.” Phương Tĩnh Ngôn nói.“Tớ cũng không muốn, do thầy cô phân lớp.” Diệp Tử Hàng đáp.“Tớ ghét làm hàng xóm của cậu.” Phương Tĩnh Ngôn nói.“Tớ cũng không muốn, là do bố mẹ quyết định.” Diệp Tử Hàng đáp.“Tớ ghét suốt ngày gặp cậu!” Phương Tĩnh Ngôn nói.“Tớ cũng không muốn, là do ông trời sắp đặt.” Diệp Tử Hàng cười.

Chương 22: chương kết
Triệu Hoán Vạn Tuế

Lượt Đọc:

50
Long Đằng đại lục là một thế giới chỉ có triệu hoán, không ma pháp không đấu khí.Nam Nhạc Dương xuyên qua, kinh ngạc phát hiện, mình thay đổi một thân phận khác, Nhạc gia Tam thiếu gia, một người bị mỹ nhân từ hôn sau đó nhảy sông tự sát chết đuối. Nguyên vốn Nhạc gia Tam thiếu gia là một người đầy bi kịch, hắn là đệ nhất phế vật của Nhạc gia, một trong tứ đại gia tộc, dùng thời gian 15 năm còn không có cách nào tạo khế ước với Triệu Hoán Bảo Điển, còn anh chàng xuyên qua Nhạc Dương thì không như thế, hắn chỉ cần một ngày...Làm mọi người nhức đầu là vô số thần thú thánh thú lại chạy đến trước mặt trạch nam trưng ra một bộ dạng “ Ta là một tay chân hợp cách”.Thế mà hết lần này tới lần khác tiểu tử này cồn không lĩnh tình: "Biến, thần thú thì giỏi lắm sao? Từ lúc đầu, lão tử chỉ thích triệu hoán thú hình dáng mỹ nữ thôi!”Đối mặt các quốc gia tranh nhau lôi kéo, anh chàng xuyên qua vô sỉ đáp: "Không nói chuyện quốc sự chỉ nói chuyện gió trăng!''.

Chương 51: kim linh đang (chuông vàng nhỏ)
Tổng Giám Đốc Mặt Trắng Xấu Xa

Lượt Đọc:

50
Tên gốc: Bạch mục tổng giám đốc phá hưThể loại: Ngôn tình, hiện đại, ngược, ấm áp…Edit: Đăng NhưCV: Daisy Nhân vật nữ: chính Hạ Cúc HoaNam chính nào: Cổ TiêuĐêm càng tối tăm, kim đồng hồ còn lại đã chỉ hướng 11 giờ.Trong ngõ nhỏ rộng chưa đến một thước giờ này thực vắng vẻ, một dãy những ngôi nhà cũ kĩ đều đóng chặt cửa, chỉ có một chút ánh sáng le lói len qua ô cửa nhỏ.Vừa vào đêm, những nhà có con gái mới lớn đều bị cấm đi ra ngoài, dù sao mới đây không lâu vừa có một án cường bạo làm khu này ầm ĩ cả lên, nghe đâu có một gả uống rượu say mèm đã cường bạo một cô gái trên đường về nhà muộn, cô gái kia vì vậy mà tự sát, tuy rằng gả đó đã bị bắt, nhưng ai biết còn sự tình gì nữa sẽ xảy ra chứ?Lúc này một bóng người thon dài xuất hiện trong ngỏ tối.Đó là một thanh niên cỡ chừng hai mươi, khuôn mặt vốn tuấn tú nhã nhặn, giờ phút này đây lại làm cho người ta kinh hãi, đôi con ngươi đen tuyền đã hoàn toàn tràn ngập hận ý. Người thanh niên đi đến trước một cánh cửa gổ thì dừng lại, có thể nhìn thấy căn nhà này dơ bẩn cũ kỉ đến mức nào, từng mảng vôi vữa lóc ra lộ nguyên khối gạch đỏ đã cũ nát nhiều tuổi.Người con trai dùng sức đẩy cánh cửa gổ, chỉ trong chốc lát cánh cửa yếu ớt tự động rớt ra. Cửa vừa mở, bên trong ngôi nhà cũng chỉ có một cái bàn với mấy cái ghế con, thì xem như cũng chẳng còn gì nữa.Người con trai đưa mắt đến cánh cửa phòng đang đóng, đột nhiên dùng chân đá mạnh một cái, oanh một tiếng cái cửa bị đá văng không thương tiếc.Trong phòng này cũng chỉ có một cái giường, trên giường cũng chỉ vẻn vẹn có cái chăn củ bạc màu, lúc này nằm trong chăn một giương mặt tái nhợt không thể dấu được sự sợ hãi, nhìn thẳng vào người thanh niên xa lạNgười con trai tức giận dâng trào, cậu ta nhảy lên giường, lôi cô gái ra, xé đi áo quần trên người cô.Cô gái liều mạng giãy dụa, người con trai dùng sức đè cô lên giường, giữ chặt lấy hai tay của cô.Cậu ta ác độc nói: “ Đấy là những gì cô nên nhận lấy, ai bảo cô có người cha như vậy, hại chết chị gái tôi, tôi bắt cô hoàn lại bằng hết.”Cô gái bỗng nhiên hiểu ra tất cả, kinh ngạc nhìn người con trai, không hề giãy dụa, không hề chống cự, chỉ có nhắm lại đôi mắt bất lực chấp nhận số mệnh của mình.Cô gái còn chưa thành thục nhưng thân hình trước mắt người con trai lại lộ ra vài phần mê người, làm cho cậu ta huyết khí phương cương, nhiệt huyết sôi trào, trong đầu cậu không còn suy nghĩ gì khác, chỉ biết chèn ép về phía cô…..

Chương 9:
Truyền Thuyết Yêu Nghiệt

Lượt Đọc:

50
Thể loại: Cổ đại, huyễn huyễnThật lâu thật lâu trước kia, lâu đến mức tác giả cũng không nhớ là thời đại nào. Khi đó tôi là một cây Thất Diệp Linh Chi , vui vẻ nhàn nhã lớn lên ở đỉnh Tuyệt Lĩnh, mọi người nói, nơi đây là thánh địa tập hợp tinh hoa của mặt trăng và mặt trời, rất thuận lợi cho việc tu hành.Tôi không quan tâm, Thất Diệp Linh Chi trời sinh lười biếng, làm cây cỏ không làm, sao phải chịu khổ? Lao tâm lao lực, để làm gì?Năm nào đó, ngày nào đó, đêm nào đó, trăng tròn như chiếc mâm.Có một đạo sĩ ngồi xếp bằng đè lên tôi, ngửa đầu uống một ngụm rượu, nói: “Có rượu không mồi.” Tiện tai bứt lá của tôi, ăn.Tôi nhịn.Ngày nào đó đêm nào đó, lại một lần trăng tròn.Đạo sĩ ngồi xếp bằng đè lên tôi, ngửa đầu uống một ngụm ruợu, nói: “Có rượu không mồi.” Sau đó nhổ lá của tôi, ăn.Tôi lại nhịn.Lần thứ ba vào ngày nào đó đêm nào đó, trăng vẫn tròn.Đạo sĩ ngồi xếp bằng đè lên tôi, ngửa đầu uống một ngụm ruợu, nói: “Có rượu không mồi.” Sau đó lại nhổ lá của tôi, ăn.Vì thế một cây cỏ tính tình tốt như tôi, cuối cùng cũng không nhịn được nắm chặt nắm đấm không có thật: tôi hận trăng tròn! ! ! ! ! !Lá của tôi đã hết, bắt đầu ăn thân tôi. . . . . . Vì thế. . . . . . Tôi muốn tu hành! ! ! ! !Ai, vuối mặt tôi, an ủi tôi nửa đời đau thương?Ai, sưởi lòng tôi, che chở tôi nửa đời lạnh lẽo?

Chương 90: phiên ngoại 2: cần hài hòa! cần tình yêu!
Trảm Long (Tập 1)

Lượt Đọc:

50
Đệ nhất kỳ thư về phong thủy trong thiên hạ, LONG QUYẾT đã thất lạc cả nghìn năm trước, nay lại thấp thoáng ẩn hiện trong nhân gian. Tầm long quyết, tìm khắp long mạch trong thiên hạ.Ngự long quyết...

Chương 38:
Đại Hiệp Thỉnh Bảo Trọng

Lượt Đọc:

49
Convert: MeoconlunarEdit: Tiểu VũVì sao mặt dày đi sau mông nàng suốt ba năm, hắn vẫn như cũ làm không biết mệt?Tuy cô nương này từng cứu mình, khả từ đầu đến cuối nàng đều là thái độ “Không cầu hồi báo, mau mau cút đi”.Nếu hắn thông minh, thức thời một chút, lẽ ra nên từ nay về sau một đi không trở lại, cùng nàng bát gậy tre không quan hệ.Nhưng là…… Nhưng là hắn không yên lòng nàng một người sống nơi hoang dã thâm cốc.Đành phải mỗi ngày nô dịch bồ câu đưa tin, giúp hắn gửi thư ân cần thăm hỏi.Mà nàng cũng quá vô tình đi!Mỗi hắn gửi là một phong thư dày thâm tình, nhận được vĩnh viễn chính là ba chữ “Duyệt mạnh khỏe”.Hắn đành phải tự mình lên núi một chuyến ──“Ta tân tân khổ khổ viết dài như vậy, ngươi chỉ viết lại hai chữ ‘Mạnh khỏe’ gửi cho ta?”“Ta không muốn ngươi viết.” Lạnh nhạt liếc mắt một cái, nàng vẫn như trước lạnh nhạt.Đơn giản năm chữ khiến hắn đang oa oa kháng nghị liền không nói gì.“Được rồi! Ngươi cứ tiếp tục hồi âm như vậy đi! Ta cũng không ép ngươi nhất định phải giống ta……” Hắn hảo ủy khuất.Nàng không để ý đến hắn, ngẩng đầu nhìn nhìn sắc trời,“Ngươi cần phải đi.”“Gấp gáp đuổi ta đi như vậy sao? Vô tình quá a!” Hắn ôm ngực, làm bộ dạng bi thương khoa trương.Nàng lạnh lùng ra chiêu. “Ngươi chính là rất không đứng đắn, hèn gì cô nương ngươi thích không thèm để ý đến ngươi!”Hắn loạn bi phẫn, trừng mắt nhìn nữ tử thần sắc thanh lãnh trước mắt.Ô ~~ tuyệt chiêu hảo âm hiểm, hảo hung ác, lẽ ra không nên đem nhiều bí mật nói hết cho nàng……

Chương 10:
Luyến Nô

Lượt Đọc:

49
Converter: Vi Ừn BiEdit: Bội Nghi + Tuhu (2 chương đầu), Thủy Nguyệt Vân.Beta: Kỳ Doanh, Thủy Nguyệt VânKhuất Dận Kì, hắn là kiệt tác tuyệt mĩ của trời đất, với dung mạo xuất chúng kia, không có gì có thể hoàn mỹ như hắn……Đối với nữ nhân, hắn có thể đùa bỡn, có thể cùng diễn trò, có thể tàn nhẫn, nhưng lại không bao giờ là thật lòng.Nô nhi, nàng không tranh giành với thế gian, đơn thuần như thế, đôi mắt trong sáng như thủy tinh, âm thanh tuyệt mĩ, nồng ấm mê hoặc lòng người……Sự trong sáng đặc biệt của nàng làm nổi dậy ma tính trong người hắn, khiến hắn muốn làm nàng mất đi sự vô tư, trong sáng, không hiểu chuyện đời đó.Nhưng mà, cái gì hắn cũng đã tính tới, nhưng lại quên mất thâm tâm đã sớm trầm luân vì nàng……Đối mặt với tình yêu say đắm của nàng, hắn dễ dàng lần nữa không khống chế được……Cho đến khi cõi lòng nàng tan nát mà rời đi, hắn mới đột nhiên phát hiện rằng, đời này hắn không thể sống thiếu nàng……

Chương 11:

top 10 truyện tranh hot