Truyện Tranh
Truyện Audio

Truyện hot

Gặp Ngươi Là Kinh Hỉ Lớn Nhất Đời Ta

Lượt Đọc:

27
Thể loại: Truyện Teen,Tiểu Thuyết,Truyện Tự Sáng Tác,Xuyên KhôngChuyện về kể về ba cô gái với những số phận khác nhau nhưng vận mệnh lại để cho họ trở thành những người bạn tri kỉ.Dương Lâm Tuyết, cha mẹ nàng đều bị giết. Sau đó nàng được tổ chức sát thủ Death đào tạo trở thành một sát thủ S cấp.Dạ Lam Bảo, tuyệt đỉnh thiên tài với IQ 250 và cũng là thiên kim của Dạ gia, một trong những gia tộc quyền thế nhất Châu Á.Phương Tử Linh, cô gái nhỏ sống với ba và anh trai, là một cô gái rất đỗi bình thường giản dị nhưng cô lại có hai người bạn quá mức không bình thường.Một lần họ xuyên không, và được nguyệt lão điểm uyên ương. Liệu đây có phải bến đỗ dừng chân của họ hay họ vẫn sẽ là những con người phiêu bạt khắp nơi?Nếu được, ta muốn biết rằng, gặp ngươi là may mắn hay nỗi bất hạnh?yêu ngươi là quyết định đúng đắn hay không?

Chương 21: trúc viên nguy hiểm
Phế Thiên

Lượt Đọc:

27
Phế Thiên Kiếm - Một kiếm trảm thiên địaĐịnh Thiên Kiếm - Một kiếm định giang sơnCó một cổ lão tương truyền nói rằng vào thời khai thiên lập địa, trước cả khi các sinh linh cổ đại nhất được sinh ra thì linh khí đã dựng dục nên hai thanh thần kiếm: Phế Thiên Kiếm và Định Thiên Kiếm. Qua hàng tỷ năm, hai thanh thần kiếm chu du khắp 3000 đại thiên thế giới, đi đến đâu gây ra chấn động kinh hoàng đến đó, trời đất như muốn vỡ tan, thần phật đều tránh. Nghe nói, một thanh thần kiếm chém ra, trời đất như bị hòa tan, một thanh còn lại khẽ định, giang sơn đã định lại như thuở đầu.

Chương 17: tiền bối thực sự là ai?
50 Sắc Thái

Lượt Đọc:

27
Truyện 50 Sắc Thái - Fifty Shades of Grey của tác giả E.L.James là bộ tiểu thuyết kinh điển mang đến cái nhìn chân thực nhất về cuộc sống thường ngày cũng như những sinh hoạt gần gũi nhất của con người. Đó là lối sống sinh hoạt của những cặp đôi trẻ, những con người giàu có và thành đạt nhưng lại có xu hướng tình dục lệch lạc – điển hình là nhân vật Christian Grey. Anastasia Steele – cô nữ sinh đồng thời là thư ký mới của anh. Họ có những tình cảm vượt quá giới hạn của những con người bình thường…

Chương 101:
Cô Trợ Lý Và Nàng Gia Sư

Lượt Đọc:

27
Thể loại: ngôn tình, truyện teenCâu chuyện xoay quanh Bảo Phong, một chàng trai có ngoại hình ưa nhìn, hiện đang là nhân viên của một tập đoàn lớn. Bỗng một ngày anh gặp được Linh, nàng gia sư dạy piano cho em gái Phong. Ngay từ đầu Phong đã ấn tượng mạnh mẽ vì nụ cười của Linh. Nhưng trước đó Phong cũng đã có ý định cưa cẩm Ly, cô nàng trợ lý giám đốc của công ty Phong.Giữa Linh và Ly, Phong phải lựa chọn như thế nào? Mời các bạn theo dõi nhé.

Chương 30:
Tính Mạng Cô Thuộc Về Tôi

Lượt Đọc:

27
Truyện được chuyển tác từ tác phẩm ngôn tình Tiểu Nha Đầu Nghịch Ngợm và Tên Dâm Đãng. Hận thù, đau thương có trở thành yêu thương khi mâu thuẫn xảy ra quá phức tạp trong cuộc sống của hai con người. Liệu tình yêu có đủ lấp đầy mối hận thù sâu nặng. Rồi họ sẽ ra sao??? Đọc truyện và cảm nhận!Giới thiệu nhân vật:Nhân vật nam: (Hắn) Dương vĩ. Con có 1 cái tên khác sau này là Max. Con người bên ngoài thanh lịch, nhã nhặng, luôn toát lên vẻ thanh cao cứng cỏi của một người đàn ông quyết rủ, đôi mắt sâu đen láy, chiếc mủi cao cuốn hút đặt biệt đôi môi chẻ mọng đỏ không rộng cũng không quá nhỏ là điểm nhấn khuôn mặt làm hắn càng đẹp và hoàn mĩ. Bao nhiêu vẻ tinh tế không có điểm trừ nào khiến bao nhiêu các phái nữ lẫn phái thứ 3 cũng không cưỡng lại được mà ham muốn chiếm đoạt. Đằng sau con người lạnh lùng đó là 1 bí ẫn,và 1 tính cách tàn khốc. Nhân vật nữ: (Nó) Trịnh Nguyệt Hàm. Cô gái nhỏ bé, luôn nhảy cảm với mọi thứ, nhưng lại có thể che giấu đi bằng vỏ bọc hoàn hảo. Có khi nó là ánh nắng của buổi chiều xuân, có khi lại là tuyết rơi giữa mùa Đông nó không đẹp ngây ngất như Điêu thuyền, không sắc xảo tuyệt vời như Tây Thi, không đủ quyết rũ như Đắc kĩ. Nhưng đặt biệt ở nó có 1 vẻ đep tiềm ẩn thanh ngọc, mỏng manh nhưng táo bạo và đầy cuốn hút.

Chương 152: kẻ sát nhân (4)
Thịnh Thế Phong Hoa

Lượt Đọc:

27
Thể loại : Ngôn tình - Dị giới - Xuyên không - Nữ cường nam cườngĐộ dài : 3 quyểnBạch gia Thừa tướng phủ tam tiểu thư Bạch Phong Hoa, nói chuyện lắp bắp, làn da ngăm đen, trời sinh tính tình yếu đuối, tư chất thấp kém, khắp nơi bị người ta cười nhạo khi dễ.Nàng yêu phải đệ nhất mỹ nam thiên tài Nam Hoa Vương phong lưu phóng khoáng, thậm chí yêu đến quên mình. Tại một đêm yến hội, nàng vì Nam Hoa Vương đỡ một kiếm của thích khách, suýt chút nữa mất mạng.Khi Bạch Phong Hoa tỉnh lại, đối mặt với hết thảy trò vui này, trong ánh mắt lại tràn ngập giọng mỉa mai cùng cười nhạo. Đáy mắt ở chỗ sâu nhất lóe ra sự cuồng vọng không kiềm chế được.Nam Hoa Vương “Hảo tâm bố thí” cưới Bạch Phong Hoa về làm sườn phi để báo đáp. Phái người đi đưa tín vật đính ước lại bị Bạch Phong Hoa gọi người đánh thành đầu heo ném ra khỏi Thừa tướng phủ!Kế tiếp, Bạch Phong Hoa làm cho người ta nhận thức được cái gì mới là “Ăn chơi trác táng” đích thực. Những kẻ trước kia cười nhạo nàng, khi dễ nàng, đánh, toàn bộ đánh. Nhìn thấy không vừa mắt, cũng đánh!“Ngang ngược, ỷ thế hiếp người”, được nàng phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Mấy kẻ đó bị đánh đến không biết trời đất, gào khóc thảm thiết, lại quên mất rằng một kẻ tư chất thấp kém như nàng làm sao có thể đánh bọn họ thành đầu heo!Thiên tài Nam Hoa Vương rốt cục đấu không lại nàng, lúc này mọi người mới thấy kinh hãi. Thì ra, Bạch Phong Hoa mới là thiên tài chân chính!Trước kia Bạch Phong Hoa vì không muốn nổi bật hơn người trong lòng – Nam Hoa Vương, nàng liền giấu đi ánh hào quanh của chính mình.Mà ngày nay, nàng đem hào quang vạn trượng, tạo ra một hồi thịnh thế Phong Hoa!Đây không phải là một thế giới ma pháp cùng đấu khí, chỉ có chiến khí. Dựa vào ý chí chiến đấu của chính mình để kích thích sức chiến đấu.Tại đây, một thế giới thần kì, Bạch Phong Hoa làm thế nào để lật sông núi?

Chương 240: đại kết cục
Lương Sư Như Thử Đa Kiều

Lượt Đọc:

27
Thể loại: Ngược ┃Tình cảm sư đồ.Nguyên tác: Trách ngươi quá yêu nghiệt ┃ Quái Nhĩ Quá Phân Yêu NghiệtBiên tập: Sói ┃QT ┃ BaiduMọi người trên đời đều nói, thà xông vào điện Diêm Vương, không gặp Lâu Tập Nguyệt. Ở giữa cát vàng bay đầy trời, nhìn thấy người đàn ông đứng trước mặt đẹp như tiên giáng trần. Đường Tự run rẩy duỗi tay nhỏ bé của mình đưa ra trước mặt hắn. Sớm sớm chiều chiều, ước chừng mười năm, Đường Tự cuối cùng cũng hiểu được, có người bất kể vì hắn tươi cười, xinh đẹp cỡ nào, thế nhưng trời sinh hắn đã vô tình vô tâm.Nhân vật: Đường Tự, Lâu Tập Nguyệt ┃ Phối hợp diễn: Tô Mạc Phi, Tử Yên, Triệu Đan, Bạch Khiêm, Diệp Linh

Chương 69: phiên ngoại 2: diệp linh – đánh lỡ mất
Hậu Vị Chỉ Là Hư Vô

Lượt Đọc:

27
Thể loại: Trùng sinh, đồng nhân phế hậu tướng quân, dịch chuyển linh hồn,… Ta sau khi đọc bộ "Phế hậu tướng quân " của Nhất Độ Quân Hoa thì ức chế lắm cơ. Nên hôm nay quyết định viết một ...

Chương 1: xuyên qua thành tả tướng quân truyền thuyết
Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

Lượt Đọc:

27
Edit: PhươngThể loại: Hiện đại, giới giải trí, cường thế ái thê trung khuyển công x ôn nhuận nội mị minh tinh thụ, cưới trước sau yêu, hôn nhân hợp đồng, sinh tử, 1x1, HE.Đường đường là một đại kim chủ giàu có quyền thế nhưng lại yêu thầm còn bị người đó phụ bạc vứt bỏ mình, khiến hắn tổn thương. Ngoài ra hắn còn mắc một căn bệnh không sống qua 30 tuổi nên bây giờ phải chuẩn bị kết hôn. Nhưng mọi chuyện không đơn giản ở đây người mà hắn phải kết hôn là người có lô đỉnh. Liệu lô đỉnh là gì ? Còn căn bệnh của hắn nếu muốn biết mời các bạn theo dõi tiếp.

Chương 102: phiên ngoại hàn chiêu x diệp thừa
Đại Tiểu Thơ, Đừng Nghịch Nữa

Lượt Đọc:

27
Chuyện vây quanh một đại minh tinh nhưng lại rất con nít-Trão Nhi. Cô khá hài lòng với cuộc sốn của mình cho đến khi một vị khách không mời mà tới đến đưa cô về tiền kiếp của cô để xóa bỏ oan nghịch khi xưa phạm phải. Trão Nhi sẽ ra sao đây, muốn biết thì hãy theo dõi nhé :))

Chương 7: nhân vật mới
Lâu Đài Bay Của Pháp Sư Howl

Lượt Đọc:

27
Cô gái Sophie Hatter đang sống và làm việc yên ổn trong cửa hiệu bán mũ của bố mẹ ở Ingary, xứ sở của những đôi ủng bảy lý và áo tàng hình thì bỗng một ngày, mụ phù thuỷ xứ Waste xuất hiện biến cô thành bà già xấu xí. Quyết tâm giải cứu bản thân mình, Sophie đi tới lâu đài bay tìm kiếm sự giúp đỡ của Pháp sư Howl - kẻ vốn bị đồn là khoái “ăn tươi nuốt sống” trái tim của những cô gái trẻ.“…Sophie ngậm ngón tay bị bỏng nhẹ và lấy tay kia nhặt những lát thịt ba chỉ xông khói rơi trên váy, mắt chằm chằm nhìn Calcifer. Lão đang quật từ bên này sang bên kia lò sưởi. Những bộ mặt xanh lơ của lão gần như trắng bệch. Trong khoảnh khắc, lão có vô số những con mắt da cam, rồi khoảnh khắc sau đó đã có hàng dãy những con mắt bạc sáng như sao. Cô chưa bao giờ hình dung ra cái gì giống như thế.Có cái gì đó quét qua trên đầu với một phát nổ và tiếng đùng làm rung chuyển mọi thứ trong phòng. Một cái gì đó thứ hai theo sau, với tiếng rống dài chói tai. Calcifer rung lên gần như xanh đen, và da Sophie xèo xèo vì tàn lửa từ phép thần thông đó…”

Chương 21: giao kèo kết thúc dưới sự chứng kiến của nhiều người
Phu Lang Ngốc Của Ta

Lượt Đọc:

27
Thể loại: Xuyên việt, cổ đại, nữ tôn, 1vs1Tình trạng gốc: 61 chương hoànNguồn converter: thuongminh_ tangthuvienEditor: DemcodonGiới thiệu:Cô là cô gái ở thế kỷ 21 xuyên qua, cô nhẹ nhàng như nước, cô chí dũng nhiều mưu, cô…Hắn là kẻ hèn hạ ngu si trong thôn, hắn không mẫu không phụ, hắn ‘xấu’ cực kỳ, hắn…Một lần bất ngờ khiến cho bọn họ đi đến cùng một chỗ….Lịch đăng: cách 2 ngày 1 chương

Chương 61: đại kết cục
Đàn Chỉ Thần Công

Lượt Đọc:

27
Bộ truyện này là phần tiếp theo của Bộ Xác Chết Loạn Giang Hồ.Tiêu Lĩnh Vu công tử chẳng may mắc phải bệnh nan y Ngũ Âm Tuyệt Mạch nhưng nhờ được cao nhân cứu giúp và truyền thụ võ công. Chẳng bao lâu, chàng đã luyện thành tuyệt kỷ bắt đầu hành hiệp trượng nghĩa đương đầu với võ lâm ác bá Thẩm Mộc Phong

Chương 124: diệt ác ma thiên hạ thái bình
Điệp Phi Hà Sứ

Lượt Đọc:

27
Thể loại: xuyên không, lãng mạn, tranh chấp triều chính, ân oán giang hồ.Convert: KinDưới hoa ai cô đơn lẻ bóng, dường như hoa rơi tựa than tráchGió nhẹ nhàng thổi qua, hạt mưa rơi hòa vào dòng nước, hoa sen tàn phai hương sắcNgười khác dùng kiếm chém đứt tình duyên vô phận, riêng ta dùng nó nối kết lương duyên trọn kiếp với nàngNgay từ đầu đã đoán được kết cục bi thương, việc gì cứ cố chấp tình trường nhân thếChuyện cũ mãi quẩn quanh trong vò rượu, nỗi đau chẳng dứt, uống cạn chén liệu chăng có thể quên?Sương đêm mờ mịt cuốn lấy vầng trăng khuyết, ta chấp bút gửi nỗi lòng trong từng ý thơHồ điệp bao lần ngược vòng thành kén, luân hồi chốn hồng trần đến bao giờ mới ngưng?Nàng thổi sáo, ta hòa tiêu, giai điệu ngân nga cùng tháng năm trôi, hóa thành thiên trường địa cửuXuân thu cứ xoay chuyển, hoa kim ngân úa tàn, chỉ mong cùng nàng tương ngộ lần nữa…~*~Còn nhớ rất rõ, lúc ta chỉ mới năm tuổi, cùng phụ mẫu ra ngoài phố xem hoa đăng trong đêm Nguyên Tiêu, những cuộc tương ngộ kì lạ với ba người làm đời ta thay đổi từ đó. Ba người: một cậu bé, một cô bé và một ông lão.Cậu bé, trông như lớn hơn ta một chút, hất mạnh ta vào một quầy hàng bên đường, bản thân chạy vụt đi không quay đầu lại, dáng vẻ uất ức bất cần. Ta chỉ thấy bóng áo xanh khuất dần, lấp ló mảnh ngọc bội màu cam hình lá phong và những giọt nước mắt…Con trai, cũng nên khóc vì vài chuyện vặt vãnh sao?Chủ hàng tướng số ta tông phải – một ông lão nét mặt phúc hậu - chỉ nhìn ta một cái, thở dài u buồn.“…và cuối cùng, đứa trẻ này sẽ không sống qua hai mươi tuổi…”Ta nghe thế, tuy lòng có chút kích động, như chỉ cười nhạt.“Đến hai mươi tuổi mà ta còn sống, ta sẽ quay lại lấy mạng ông.”Ta đã đáp lại bằng một câu khiêu khích như thế.Liệu rằng có thể xem như một ván cược chăng?Tất nhiên ta vốn chẳng bao giờ tin vào chuyện bói toán, nhưng sau này, có một số việc xảy ra khiến ta không thể dưng dưng với nó được nữa.Ta cười mình vô dụng, thua mất rồi…Rồi ta gặp một cô bé cũng vào hôm đó, dáng người sao mảnh mai yếu đuối khiến người ta chỉ muốn che chở bảo vệ, ta nắm tay muội ấy truyền hơi ấm và sự tin tưởng, hi vọng có thể được ở bên nhau dài lâu.Nhưng… cũng lại là lời tiên đoán khác của lão…Máu, và chỉ có máu vấy lên mọi thứ, hòa trong dòng nước buốt lạnh cắt da cắt thịt, từ từ truyền đến tận tâm can vào cái ngày khủng khiếp ấy.Mưa, có lẽ cũng là nước mắt oán than của ta.Ta chỉ biết ân hận, và nguyện dùng cả đời để ghi nhớ một cái tên trong lòng mình.Kể từ đó, ta ít khi cười thật lòng, trong cung truyền qua lại những tin đồn ta lạnh lùng vô cảm gì đó…Nắm lấy trâm gỗ trong tay một cách trân trọng, ta chỉ cười nhạt.~*~“Phi nhi… đừng hận thù ai cả…”Lời nhắn nhủ cuối cùng của mẫu phi, chính là khuyên ta đừng bao giờ hận thù bất kì ai, cứ sống một đời yên bình qua ngày đoạn tháng.Ta biết, mình là một đứa con bất hiếu, không tuân theo di nguyện cuối cùng của mẫu phi.Vì ta biết bản thân mình chẳng bao giờ có thể làm được như vậy.“Mẫu phi, con xin lỗi, để hận thù phủ lấy mất rồi…”Ý nghĩa của đời ta lúc này, chính là sống dựa trên nỗi thù hận. Ta rạch trên tay mình hai đường rất sâu vào ngay tang lễ của mẫu phi và hoàng muội để ghi nhớ, sẹo chưa phai, ta vẫn nuôi lòng báo thù hai mạng người.Nước mắt rơi, cũng là lúc lòng ta chết lặng.Thêm một lời tiên đoán khác của lão.Hai trong ba lời đã ứng nghiệm… lần cuối là lúc nào, liệu có kịp cho ta trả thù hay không…?Đôi khi ta cũng tự hỏi bản thân mình.Nếu mẫu phi biết được ta càng lúc càng trở nên xấu xa, liệu sẽ thất vọng cỡ nào?~*~- Khậc, khậc, khậc…Ta đưa tay ôm lấy vùng cổ đau rát, cảm giác bị sặc nước nghẹt thở đến suýt chết khiến cho ta khó chịu vô cùng.Nhưng việc đó chẳng thể nào ghê tởm bằng việc giết người.Phải, ta – một đứa trẻ mới chín tuổi – hôm nay đã giết người.Ta nhìn phi tiêu cắm giữa trán gã thái giám vừa bóp cổ mình nhấn đầu xuống hồ nước cho sặc nước tới chết, máu của gã chảy ra ướt bờ hồ, gã chết không nhắm mắt, nhìn ta như oán hận.Hận sao? Thật ra ai mới là người nên hận đây?Là ngươi ép ta, chẳng phải ư?Cả người ta ướt sũng, tóc lộn xộn, đồ trên người bị cháy xém vài chỗ, giờ đây đã dính thêm cả màu đỏ của máu. Là máu của gã đã bắn lên người của ta.Trong một thoáng, vì tự bảo vệ mạng sống của mình, ta buộc lòng phải ra tay, nếu gã không chết thì người chết đương nhiên sẽ là ta.Ta nhìn tay mình, nhúng chàm rồi sao?Ta lại hướng ánh mắt về phía Lạc Hà điện của mình hiện khói lửa một góc trời, là nơi ban nãy ta vô cùng chật vật thoát ra, cũng là chỗ ở của ta một thời gian, giờ đây đã hóa thành tro bụi.Lửa màu đỏ, máu cũng màu đỏ.Khói màu đen, mà máu bẩn cũng màu đen.Lạc Hà điện của ta không còn, chút kí ức vụn vặt còn sót lại về sự ấm áp của mẫu phi một thưở cũng chẳng còn, mềm lòng của ta, e dè của ta – một đứa trẻ chín tuổi – chắc cũng chấm dứt hoàn toàn.Từ giờ, ta bước vào ma đạo không lối thoát, giết người một lần, thì có thể giết người rất nhiều lần.Ta biết chứ, biết rất rõ, mọi thứ đang dần dần bắt đầu bằng vạch xuất phát màu máu, chính là cách tồn tại giữa hoàng cung này của ta từ nay về sau.Ngươi chết, thì ta sống. Ngươi không giết ta, ta sẽ giết ngươi.Quy luật mạng đổi mạng.Ta cảm thấy, dường như ở hốc mắt mình có gì đó rất nhức nhối.Nhưng ta biết, chẳng thể nào là nước mắt, vì căn bản, ta không khóc được.Mà đối mặt với tất cả mọi chuyện xảy ra với mình, ta chỉ có thể cười mà thôi.- Ha ha ha…Ta nghe tiếng cười của mình phát ra rất chua chát, là tiếng cười của một kẻ sắp mất dần đi tính người.Ta trông ra phía xa, bóng một người mặc áo vàng đang tới.Trong hoàng cung này, ngoài phụ hoàng ra, nào còn ai mặc áo vàng thêu hình rồng nữa đâu.Người càng bước đến gần ta, ta càng nhận thấy rất rõ ràng, nét mặt của người dường như là sửng sốt, có gì đó thất vọng lẫn đau khổ đan xen hỗn loạn. Người thấy thất vọng vì có một đứa con xấu xa đáng ghê tởm như ta sao?Ta đứng đối diện với phụ hoàng, cất lên nụ cười mỉa mai:- Phụ hoàng, cuối cùng con cũng biết được cảm giác giết người là gì… dù chỉ là tự vệ, nhưng thật sự con đã dùng chính đôi tay này cướp đi tính mạng của ai đó…Chỉ cảm giác được một vòng tay ấm áp ôm chặt lấy mình, bên tai nghe giọng nói xúc động nghẹn ngào:- Phi nhi… phụ hoàng thật sự rất tệ…Sau đó, là phụ hoàng thay ta xóa bỏ mọi dấu vết.Nhưng làm sao có thể xóa được dấu vết giết người trên tay ta đây?~*~Ta cảm nhận vị máu tanh từ khóe miệng mình, lồng ngực đau như con thú nào đang dùng móng vuốt điên cuồng cào xé, nội tạng đảo lộn cả lên.Phản bội.Trong canh có độc, dù ta đã dùng kim bạc để thử.Mà kẻ hạ độc, lại là tì nữ thân cận nhất một thời của mẫu phi. Sau khi di nương đến rồi rời đi, có rất nhiều chuyện đã thay đổi…Có lẽ, ả đã đố kị từ ngày đó… con người mà, sao tránh được…Ta ném bát canh vào mặt ả, nghe tiếng ả hét “á”, rồi tiếng bát canh rơi xuống sàn vỡ tan thành nhiều mảnh, nhìn khói độc bốc lên, nước canh sủi bọt trên sàn, ta hướng ánh mắt khinh thường về phía ả mà cười, cười như hóa điên trước ánh mắt sững sờ của ả, ta miết từng chữ nhẹ như hơi thở:- A Đào, có biết kết cục của kẻ phản bội sẽ ra sao hay không?Chết đi!Mùi máu lại dậy lên không gian, nhiễm bẩn Ngạo Dương điện mới xây, chính do ta đã thiết kế yêu cầu phụ hoàng.Từ bây giờ, ta biết, ngoài phụ hoàng lặng thầm bảo vệ, bản thân không thể đặt một tia tin tưởng nhỏ nhặt ngu xuẩn nào với bất cứ ai trong hoàng cung tình người mua bằng ngân lượng này nữa rồi.Ta không biết mình đã dùng biết bao nhiêu phi tiêu để phóng ả, cả việc ả còn sống hay đã chết sau khi ta ra tay.Ta giết cũng được, hoàng hậu giết để bịt miệng cũng được, nhưng số của ả, chắc chắn chỉ có chết mà thôi.Một kẻ không có lòng trung thành, mờ mắt vì ngân lượng, liệu sẽ có ai tin dùng?Ta chỉ biết, sau đó mọi thứ trước mắt ta tối sầm lại.Đến khi tỉnh, cả người rã rời như không có sức lực, điều đầu tiên nhìn thấy là nét mặt phụ hoàng mệt mỏi như đã nhiều ngày mất ngủ, thấy ta tỉnh, trong mắt phụ hoàng hiện lên nét vui mừng, rồi người nắm tay ta, thấp giọng như cầu xin:- Phi nhi, để phụ hoàng cắt cử thị vệ bảo vệ con, đừng từ chối nữa…- Không cần đâu phụ hoàng, con biết mình cần gì…_ ta gắng gượng đáp lại một cách dửng dưng, ta không tin ai ngoài bản thân ta và phụ hoàng, nhưng người đâu thể bảo vệ ta mãi được, còn thị vệ, đến lúc cần ta sẽ tự tìm.Những ngày sau đó, ta bị độc chất hành hạ thừa sống thiếu chết, không ngờ rằng thứ chất độc Mê Hồn này sẽ bám theo ta đến lúc ta mười tám tuổi, đem đến bao nhiêu tai ương theo sau đó.Tất cả những người liên quan đến bát canh đó, từ ngự y, nô tì, thái giám đều bị lăng trì xử tử vì tội mưu sát hoàng tử. Phụ hoàng đã thay ta xóa dấu vết tất cả.Giờ trong tay ta chẳng có gì, chỉ có thể dựa vào sự che chở của phụ hoàng.Nhưng, liệu là bao lâu?~*~“Nguyện một lòng đi theo chủ nhân!”Từng người, từng người sau đó nhận ta làm chủ nhân của họ.Ta thản nhiên chấp nhận tất cả, vì đã đến lúc ta cần có tổ chức phía sau hỗ trợ bảo vệ mình khi cần thiết.Không hiểu nguyên do từ đâu, với một kẻ không tin ai tuyệt đối ngoài bản thân mình, ta lại có lòng tin rằng họ sẽ không phản bội ta.Nếu sai, chẳng qua là do ta quá ngu ngốc.Ta tin họ, phải chăng vì họ không phải là người thuộc về hoàng cung hiểm độc?Người trong chốn giang hồ, ắt có thứ nghĩa khí giang hồ, và ta muốn biết thứ nghĩa khí đó như thế nào.~*~“Hoàng đệ, đệ thích con vật gì?”“Sao tự dưng hoàng huynh lại có nhã hứng hỏi đến vấn đề này?”“Huynh rất hiếu kì, vì thường ngày đều thấy đệ dửng dưng với mọi thứ, huynh thật sự muốn biết.”“Đệ thích bướm.”“Không đùa chứ? Tự bao giờ đệ lại ủy mị như con gái thế này?”“Đệ không quan tâm đến cách nhìn nhận của huynh.”“Huynh không phải là đang trêu đùa đệ, chỉ là thật sự rất bất ngờ.”“Vậy hoàng huynh thích con gì?”“Huynh ấy à, huynh thích bồ câu trắng, vì nó giống đệ.”“Giống đệ?”“Ừ, thật sự rất giống đệ, hiền lành lương thiện.”Ta đưa tay vờn những con bướm đêm đang bay xung quanh mình, chợt nhớ một đoạn đối đáp ngày trước.Ta thích bướm, đó chưa từng chỉ là một câu trả lời bâng quơ cho có lệ, những con bướm mềm mại nhiều màu có thể là thứ dành cho con gái, còn ta thích bướm đêm một màu đen tối - màu của quỷ dữ.Đối với ta mà nói, bướm là vũ khí giết người lợi hại.Bướm của ta, tri kỉ của ta, con vật cưng của ta, thuộc hạ của ta…Ta… hiền lành lương thiện sao…?Ta là một con bồ câu trắng, mang trên mình đôi cánh của quạ đen.Y là con thuồng luồng nước, mãi mãi chẳng hóa thành rồng.Và ta sẽ tiêu diệt con thuồng luồng đó, không một chút do dự.Ta đã giết quá nhiều người, cũng chỉ là bàn đạp để tiêu diệt nó, và cả người đã sinh ra nó trên đời này.Tên hai mặt.Kể từ lúc ta đeo băng mắt trái, dung nhan bị xem như hủy hoại, là nỗi ô nhục của hoàng cung, chỉ nhận được những lời khinh miệt cả lén lút lẫn công khai, đều là do y và mẫu hậu cao quý của y giở trò, y cũng bắt đầu lên mặt xem thường hạ nhục ta bằng mọi cách có thể, trút đi vỏ ngoài hiền lành thưở trước.Ta không bận tâm, chỉ cười nhạt nhìn sự rảnh rỗi của họ.~*~Trái tim ta từ lâu đã chết lặng, trống rỗng, không cho phép bản thân mở lòng với một cô gái nào cả, ta tin tưởng rằng đời này sẽ không hề biết được cảm giác yêu thương muốn che chở cho ai đó là gì nữa…Cho đến khi, ta gặp nàng…~*~Ống tay áo lả lướt trong gió lộngDường như trong lòng gió nổi mây phunCõi lòng dù nát tan, mặt ngoài lại vờ ung dungNhưng nước mắt không kiềm chế được cứ rơiChàng nói bản thân biến ảo như một luồng gióỞ chốn luân hồi chọn lựa tự doMộng phù du như làn nước ngày xuânTình yêu chân thật đều hóa thành hư khôngTại sao tình yêu bao giờ cũng làm người ta tổn thương rồi lại biến mấtChẳng gỡ bỏ được tình yêu với chàngGiữ chặt nơi hàng miVì yêu chàng rồi, từ lâu thiếp khó lòng chợp mắtĐời người như một vở kịch cứ tuần hoànSân khấu cùng diễn viên chẳng đổiMột lần lại lần nữa lặp lại tình tiếtCớ sao sáo không ngừng thổiTừng tiếng vang vọng bên taiMột nghìn năm trước thiếp cùng chàng sớm đã yêu thươngTrong đêm thâu trăng kia thật đẹpNhư đang dõi theo ánh saoNhẹ phất tay áo, chuyện chúng ta tiếp tục tái diễn

Chương 18:
Phúc Yêu

Lượt Đọc:

27
Converter: ngocquynh520Edit: Tiểu TiểuThiết Mộc Ưng không biết nữ nhân ngốc nghếch Kim Phúc này ở đâu ra, xuất thủ cứu hắn,Tất cả đều vì đòi lấy phần thưởng một núi bánh báo, có thể khiến nàng ăn thỏa thích.Tiếp đến lại không biết tại sao lại xuất hiện ở trong phòng hắn, không hề ngại ngần việc nam nữ khác giới.Nàng có đôi mắt sáng ngời thuần khiết, đáng yêu tựa như hắn đang nuôi dưởng một con tiểu hồ lyVừa thấy nàng ngây thơ cùng ngốc nghếch, không hiểu rõ thế sự mà đối với hắn cười hồn nhiên, nên liền không đành lòng đuổi nàng đi.Mà nàng cứ như vậy ỷ lại vào hắn, lúc nào cũng đưa ra bộ dáng nũng nịu đáng yêu, làm hắn hoàn toàn bị say lòng,Phải biết rằng hắn từ lâu đã vô cùng nghiêm khắc, có thể dọa khóc tiểu hài tử ba tuổi, còn có đích danh là “Thiết Diện thành chủ” ,Thế nhưng nàng cũng không hề sợ, còn nói rằng hắn tuy bề ngoài luôn lạnh lùng, luôn mang tâm trạng đề phòng cảnh giác nhưng bên trong lại là tâm địa tốt…nên khiến hắn không nỡ bỏ qua nàng, cứ như vậy chăm sóc, sủng ái nàng,Thế nhưng nàng là hạnh phúc của hắn, vậy mà mọi người lại nghĩ nàng là tai họa, hắn nên như thế nào mới có thể bảo vệ nàng ?

Chương 11: end
Những Con Người Mang Sức Mạnh Đặc Biệt

Lượt Đọc:

27
Nữ trước nhak-Khả Vy (Nó-Sara):dễ thương đáng yêu và rất con nít rất thích đồ ngọt có một gương mặt cực kì baby là em của ..............và..............-Khả Ngân (Cô-Sally):trái ngược vs nó hoàn toàn thông minh độc ác vs ai làm hại nó xinh đẹp một cách ma mị và có thân hình cực quyến rũ rất yêu thương cô em gái của mình-Hạ Như (Min):tính cách bình thương nhất trong ba cô xinh đẹp nhất nhómNam đây-Minh Quân (Hắn-Ken):ko nóng ko lạnh nhưng rất ghét con gái-Gia Bảo (Anh-Ren):đào hoa có mottj nụ cười sát gái-Khải Minh (Ryan):lạnh như cục bang luôn là tang bang di động chính hiêu chỉ cười vs 2 thằng bạn và nó và cô cực thương nó luôn*3 nữ 16 tuổi 3 nam 17 tuổi vì một số lí do nên 3 hắn học lớp 10 gia đình có công ty đứng top 5 thế giới còn các năng lực của tụi nó vào truyện mình sẽ giới thiệu sau đây là lần đầu mình viết truyện có j sai sót mong các bn bỏ qua

Chương 14: tình địch xuất hiện
Đế Nghiệp Như Họa

Lượt Đọc:

27
Convert: Ngocquynh520Chuyển ngữ: Tiểu Đông TàPoster: Myu MyuTư thái hào hùng, máu tươi chảy chốn sa trường, hắn vượt qua mọi đàm tiếu nhân gian, đạt thành bức họa đế nghiệp.Chốn cung đình hiểm ác, được bước nào hay được đó, nàng lại trở thành người được Đế Vương sủng ái nhất hậu cung.Thịnh cực tất suy, sủng ái vô hạn cuối cùng sẽ trở thành diệt vong.Vinh sủng một đời như đóa phù dung sớm nở tối tàn.Hắn ban cho một ly rượu độc, nàng không oán không hối, mỉm cười uống cạn.Đế nghiệp như họa, giang sơn không đổi.Thiên hạ vẫn là thiên hạ, thứ thay đổi chỉ có lòng người.Nàng cười nói: “Cuối cùng, ta đã thành toàn cho bức tranh đế nghiệp của chàng, chỉ có chàng vẫn chưa hoàn thành bức tranh đế nghiệp của ta……”Trần quy trần, thổ quy thổ.Tận cùng phồn hoa chỉ còn lại một nắm cát mịn.

Chương 31: khúc biệt ly cuối cùng
Tình Nhân Trọn Gói

Lượt Đọc:

27
Tình nhân trọn gói mở màn trong một buổi dạ tiệc ở Adelaide, khi Dane và Mariel tái ngộ sau mười năm cách biệt. Nàng giờ đã nổi tiếng là một người mẫu ảnh sáng giá. Chàng là một doanh nhân thành đạt, lại vừa đoạt danh hiệu Chàng trai của Năm. Thời mười tám đôi mươi, Mariel đã từng thích Dane, và anh cũng tìm thấy ở cô nhiều điều lý thú. Nhưng một đêm, chia tay ai về nhà nấy rồi, Mariel đột ngột quay trở lại thì bắt gặp Dane đang đắm đuối với một cô gái khác trên nắp ca pô xe. Hôm sau Mariel ra nước ngoài, và cắt đứt liên lạc với Dane từ đấy.Mười năm gặp lại, hứng thú ngỡ đã tắt lịm bỗng nhen nhóm trở lại trong Dane. Vừa ham muốn người cũ, vừa muốn tạo một tấm bình phong để ngăn chặn sự quấy rầy của đông đảo fan nữ, anh bèn đề nghị Mariel làm tình nhân của mình. Họ bắt đầu những tháng ngày vô tư lự và tràn đầy hoan lạc, cho đến khi Mariel bất cẩn để xảy ra một việc mà Dane quy kết rằng cô muốn ràng buộc anh...

Chương 14:
Kiếp Sau

Lượt Đọc:

27
Nguyên tác tiếng Pháp: La prochaine foisThể loại: Lãng mạnKiếp sau được tạp chí Paris Match ngợi ca là một Romeo và Juliet của hôm nay. Chàng Romeo hiện đại có tên Jonathan – một nhà phê bình hội họa danh tiếng, người say mê những tác phẩm của Vladimir Radskin như một định mệnh, và Juliet là Clara – chủ phòng tranh tại London, người được thừa kế biệt thự nơi Radskin đã sống và sáng tác cuối đời. Hai con người, hai miền đất, hai số phận đã được kết nối bằng bức tranh huyền thoại Thiếu nữ áo đỏ của Radskin. Trên hành trình đi tìm giá trị thực cho bức tranh, cả hai đã dần khám phá ra những bí ẩn về thân phận của mỗi người, về một tình yêu mãnh liệt và trắc trở từ nhiều kiếp trước. Câu chuyện kết thúc, lãng mạn và đau đớn như mối tình của Romeo và Juliet năm xưa, Jonathan đã chọn cái chết để được ở gần Clara, và để nuôi dưỡng một tình yêu bất tử, điều sẽ khiến họ thuộc về nhau mãi mãi ở kiếp sau.Một cốt truyện hấp dẫn có sự hòa trộn của nhiều yếu tố: tâm linh, trinh thám, lãng mạn. Một lối viết không dụng đến những ẩn dụ khó hiểu. Một môtip đậm chất cổ tích. Có lẽ, những yếu tố ấy đã làm nên sự thành công cho Kiếp sau. Người ta khó có thể tìm thấy ở đây sự cách tân độc đáo nào về mặt nghệ thuật, thay vào đó, cảm xúc mãnh liệt là điểm mạnh trong sáng tác của Marc Levy nói chung, Kiếp sau nói riêng. Văn học ngày nay đang dần xa những mối tình kiểu Romeo – Juliet (Romeo và Juliet) hay Heathcliff – Catherine Earnshaw (Đồi gió hú), điều đó khiến người đọc cũng dần quên những mơ mộng về một tình yêu bất tử. Marc Levy, bằng sự mẫn cảm đặc biệt, đã biến những mơ mộng bị lãng quên ấy thành hiện thực trong cuốn tiểu thuyết của mình. Hơn cả sự say đắm thường thấy, tình yêu của Jonathan và Clara như một sự sắp đặt của vận mệnh, họ là của nhau, họ thuộc về nhau, họ sinh ra cho nhau, chết vì nhau, và tái sinh vĩnh viễn để tìm nhau. Điều đó giản dị và thiêng liêng như hơi thở, như sự sống.Để khẳng định sức mạnh tình yêu giữa Jonathan và Clara, Marc Levy đã đặt hai nhân vật ở giới hạn cuối cùng của đời người: cái chết. Và một lần nữa, ông khiến độc giả ngỡ ngàng xúc động vì sự bất lực của cái chết trước mối tình bất tử: “Em có tin rằng người ta yêu nhau tới mức cái chết cũng không xóa được ký ức không? Em có tin rằng tình cảm sẽ tồn tại vĩnh cửu và mang lại sự sống cho con người không? Em có tin rằng thời gian có thể mãi mãi tái hợp những người yêu nhau mãnh liệt đến độ không bao giờ mất nhau? Em có tin điều đó không, Clara?”. Hai nhân vật của Marc Levy đã sống hết mình cho niềm tin ấy từ kiếp này qua kiếp khác, họ giúp độc giả nhận ra rằng: mạnh hơn cả lòng hận thù, mạnh hơn cả cái chết, nguồn năng lượng hồi sinh những linh hồn, đó là tình yêu mãnh liệt.Với Kiếp sau, ta được gặp lại một Marc Levy trầm tĩnh, lịch lãm và hào hoa, nhà văn đã khiến nhiều độc giả Việt Nam rung động qua tiểu thuyết được xuất bản cách đây không lâu Nếu em không phải giấc mơ. Đọc Kiếp sau, nhiều người hiểu rằng tại sao Marc Levy lại có sức hút mãnh liệt đến vậy tại Pháp cũng như trên toàn thế giới, và Nếu em không phải giấc mơ cũng như Kiếp sau chỉ là bước khởi đầu ấn tượng cho sự xuất hiện của Marc Levy tại Việt Nam.

Chương 11:
Độc Cô Quái Khách

Lượt Đọc:

27
Cô Ðộc Hiệp Ðộc Cô Nhạn là một kỳ tài võ học của võ lâm, không cần có sư phụ chỉ điểm mà chàng đã luyện thành một thân võ học tuyệt thế. Gần một trăm cao thủ của Cửu đại môn phái, tam giáo phái, thất bang và hào kiệt giang hồ truy sát chàng nhưng tất cả đều một đi không trở về. Thuần Vu thế gia với võ học gia truyền kỳ tuyệt võ lâm, hầu như không có đối thủ nhưng lại mắc phải chứng bệnh kỳ lạ vì vậy họ căm ghét tất cả các nhân vật võ lâm, âm mưu gây ra một trường huyết kiếp.Ðộc Cô Nhạn đã dấn thân vào núi Nhạn Ðãng để điều tra về Thuần Vu thế gia và không ngờ chàng lại biết về lai lịch thân thế của mình. Chàng có mối quan hệ như thế nào đối với Thuần Vu thế gia đây? Sự thật dù trải qua bao nhiêu năm tháng cuối cùng thì vẫn được phơi bày ...

Chương 72: độc cô nhạn huề duyên song nữ
Tu Chân Thế Giới

Lượt Đọc:

27
Tu Chân Thế Giới - Phương Tưởng - Tả Mạc là 1 đứa trẻ mất trí nhớ, mất đi dung mạo vứt ở ven đường... được trưởng môn Vô Không kiếm môn nhặt về cho làm ngoại môn đệ tử ... Công việc chính của hắn là trồng linh cốc (1 loại ngũ cốc có linh khí) cho môn phái. - Tả Mạc không có thiên phú tu kiếm nhưng có thiên phú về ngũ hành, ngoại môn đệ tử chỉ có mỗi mình hắn luyện được Vân Vũ quyết (tạo mưa) đến tầng 3, mất trí nhớ nên hắn không có ý chí phấn đấu... mơ ước của lớn nhất của hắn là thành 1 vị Linh thực phu (đại loại như kiểu kỹ sư nông nghiệp). - Nhưng trong 1 lần đi trừ sâu cho ruộng linh cốc ... Tả Mạc bị 1 hạt Bồ Công Anh yêu quái (Bồ yêu ) chiếm lấy thức hải... từ đấy Tả Mạc đổi đời... trở thành Linh thực phu rồi thành nội môn đệ tử. Thiên phú của hắn ko ở tu kiếm nhưng tính cách hắn cố chấp, kiên định ... lại được bồ yêu hướng dẫn nên tu luyện được kiếm ý. - Thân phận của Tả Mạc trong môn phái ngày càng tăng lên thì bí ẩn về thân phận của hắn cũng dần dần hé lộ. Tả Mạc ko thích tu kiếm, cũng không có năng khiếu tu kiếm, hắn thích trồng cây và luyện đan... trên hết là Tả MẠc thích kiếm tiền... nhưng hắn cũng hiểu là nếu không đủ thực lực thì sẽ không bao giờ hắn tìm lại được trí nhớ... không bao giờ biết hắn là ai, nên hắn phải luyện kiếm, chết cũng phải luyện.... - Nói chung, cũng như Tạp Đồ, Truyện của Phương Tưởng thường có bối cảnh rất rộng, nhiều nhân vật... từ ngữ thì lại cô đọng, súc tích, sức tưởng tưởng lại cực kỳ phong phú nên nhiều người đọc cảm thấy hơi khó hiểu... nhưng cũng như Tả Mạc bị buộc phải luyện kiếm vậy... truyện của Phương Tưởng mà bỏ qua thì quá phí... vì thế nên khó hiểu cũng phải cố mà đọc Thế Giới Tu Chân. - Tags: tu chan the gioi, the gioi tu chan prc full, tu chan the gioi tangthuvien, truyen tien hiep

Chương 915: đại kết cục (cuối)
Mùa Hoa Loa Kèn Nở Rực Rỡ

Lượt Đọc:

27
Thể loại: hơi hướng hài, hiện đại, kết thúc HE.Truyện Mùa Hoa Loa Kèn Nở Rực Rỡ của tác giả Sài Kê Đản là câu chuyện đam mỹ hiện đại giữa một công nam nhân ngớ ngẫn và một thụ tự kỷ tạo nên một cặp nhân vật đăc sắc. Dường như hai người đi theo chiều hướng trái ngược nhau, nhưng lại có sức hút lẫn nhau do ông trời se duyên mời các bạn đọc.

Chương 40:
Không May Yêu Thương Ngươi

Lượt Đọc:

27
Thể loại: Cổ Đại, Xuyên không, HESố chương: 10 chương + 1 chương kếtEditor: MikNhư không dám tin vào hai mắt của mìnhCó phải ông trời thương nảng rời xa nhà ba nghìn dặm,Mới khiến cho nảng xuyên qua gặp lại được Lenno sao ??!! (e hèm ..xin giải thích thêm Lenno ở đây chính là tên con mèo do tỷ ấy nuôi)Còn hắn…Tướng mạo ngây thơ, thân hình mảnh mai, thân thể luôn lạnh toát.Làm cho nàng luôn muốn hảo hảo che chở hắn.Đôi lúc thì an nhiên tự tại, có lúc lại lơ đãng muốn làm nũng nàng.Cái dạng kia làm cho nàng càng muốn chiếu cố…Cái gì?Hắn không phải Lenno, mà là mà là con trai độc nhất của gia tộc Đông Phương.Đông Phương Hình Tôn trong truyền thuyết nổi tiếng lãnh huyết vô tình sao ?Mặc kệ mặc kệ, nàng đã không may yêu thương hắn,Hắn còn muốn thế nào? !

Chương 10:
Thiên Vận Online

Lượt Đọc:

27
Trans: QT ca caEditor: Kỷ Phong YThể loại: Đam mỹ, võng du, ưu tú bá đạo cường công, thông minh xinh đẹp thâm tình thụ, ấm ápTrong Thiên Vận, Húc Chi Vô Cực là một người lãnh đạo chói mắt như mặt trời, Minh Nguyệt là một tinh linh xinh đẹp đi theo bên người. Sau Húc trải qua tổn thương khi tình nhân bắt tay cùng kẻ thù một mất một còn phản bội, Nguyệt không đành lòng nhìn hắn tinh thần từ từ sa sút, không tiếc vì hắn tuẫn lô đúc kiếm, chỉ mong hắn có thể khôi phục thần thái ngày xưa.Khoảnh khắc thấy Nguyệt nhảy xuống hỏa lô, Húc bị chấn động, một thứ gì đó không biết tên lặng lẽ sinh trưởng trong lòng….Nhưng trong hiện thực hai người chưa từng gặp mặt, yêu kia là nhân vật hư cấu, hay là bản thân thật sự? Xao động ái muội giữa bọn hắn, sẽ làm phần tình cảm này cháy lan đến hiện thực sao?Vô Cực một tay ghìm chặt cổ ta, một tay kéo tai ta về phía sau.“Sẽ rụng mất, sẽ rụng mất đấy!” Ta không có hình tượng la rầm lên.“Ngươi cược ta thua?” Vô Cực lại nói, với cái tư thế này, bờ môi của hắn cơ hồ dán trên mặt ta.Chỉ nhìn thấy hình dáng tuấn tú kia, đôi môi mỏng khẽ hé khẽ hợp, trong tai ta, đã hoàn toàn nghe không được lời hắn nói.Đông đông! Đông đông! Tiếng tim đập mãnh liệt chiếm cứ toàn bộ thính giác, tiếng tim đập của ta….

Chương 64: phiên ngoại 11
Xin Lỗi, Em Là Ác Quỷ

Lượt Đọc:

27
Một vị tiểu thư vốn dĩ hiền từ, nhân hậu của một tập đoàn trong hàng đầu thế giới sau thời gian ngắn ngủi trở thành một tiểu thư lạnh lùng, đa sắc thái, giểt người không ghê tay, đầy mưu mô xảo quyệt do vụ tai nạn, mất trí nhớ và trở thành con nuôi của một tập đoàn cũng giàu có ngang bằng gia đình cũ. Cô có mái tóc dài mái bằng màu đen, đôi mắt nâu đầy lạnh lùng. Tiểu thư bị quấn vào những âm mưu thủ đoạn của người cha nuôi, cô có thoát ra được? Cô sẽ gặp những trắc trở gì trong tình yêu. Đối mặt với kẻ thù của cha nuôi, cô phải giết nhưng người đó có phải rất thân quen với cô. Rồi kết cục của tiểu thư có về đúng chỗ của nó. Tình yêu có làm cô trở lại như trước hay không?Mọi người hãy cũng đọc nhé! Nhưng có điều kết thúc chuyện sẽ là HE nhé ! Chắc sẽ hơi buồn một chút vì sẽ chuyển từ SE qua HEMong mọi người thông cảm vì mình thay đổi, tại mình sợ trùng với chuyện khác.

Chương 50: bệnh ư?

top 10 truyện tranh hot